Editor: Trỏ Mặt Sẹo.
Beta: Jen.
Một số hình ảnh mờ ảo hiện lên trong đầu Kim Thị Thị.
Một ngày năm cô bốn tuổi, dì Mộng nói rằng bố mẹ sẽ đưa cô về nhà. Cô vui vẻ khoác lên mình bộ quần áo đẹp nhất, chạy ra cổng sân đợi từ sớm.
Chiếc xe lớn đến đón cô đi từ nhà dì Mộng đến một nơi mà cô không thể nhìn thấy. Mẹ ôm chặt cô vào lòng, còn ba thì trìu mến gọi cô là bé con.
Lúc đó, Kim Thị Thị nghĩ rằng mình là đứa trẻ hạnh phúc nhất trên thế giới.
Trong vòng chưa đầy một năm, đôi ba mẹ liên tục nói yêu cô đã gửi cô trở lại Bình Thành. Cô từng cho rằng đó là lỗi của mình, cô cho rằng mình không đáng được yêu thương.
Ba mẹ còn thế này, huống chi là những người khác!- ---Đọc FULL tại truyentop.net---
Dưới gầm bàn, các đốt ngón tay của Kim Thị Thị trắng bệch, cả người cô cứng đờ, lồng ngực nghẹn lại.
Cô không chắc liệu có phải Tiêu Cận đã cá cược với ai hoặc xuất phát từ nguyên nhân nào khác nên mới nói như vậy không.
Nhưng cô quá sợ bản thân bị bỏ rơi.
Thay vì đánh mất sau khi giành được, cô thà mình chưa bao giờ có.
Thời gian cứ thế trôi, như thể đã qua một thế kỷ.
Kim Thị Thị bĩu môi, tinh nghịch nói: “Ha! Để chế giễu thủ đoạn nhỏ của em mà anh phải bày ra cả tiết mục tỏ tình hoành tráng thế này à!”
Tiêu Cận cười khổ.
Kể từ khi ba mẹ anh qua đời, thế giới tình cảm của anh trở nên thật trống rỗng. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/drama-nha-giau/1103716/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.