Trên tầng hai của nhà nghỉ Will, gia đình Camplin chiếm phòng bốn người duy nhất. Cậu bé mà họ đang dẫn theo bây giờ đã cuộn tròn trên giường ngủ thiếp đi, cắn môi, đôi tay nắm chặt góc chăn.
Bà Camplin sau khi xác nhận nó đã ngủ, mới nhỏ giọng trách cứ chồng: "Vốn dĩ chúng ta đã có thể đi sớm hơn, nếu không vì chú anh nhất định phải nói chuyện với Ian. Em không hiểu, ngay cả cảnh sát cũng nói không tiện tiết lộ, ông ấy trông cậy sẽ hỏi được gì từ miệng một đứa trẻ bốn tuổi chứ?"
"Anh đã ngăn ông ấy rồi. Nhưng em cũng thấy ông ta cố chấp như thế nào mà." Ông Camplin thì thầm, "Anh nghĩ, sau khi trở về hay là đừng nói với hàng xóm Ian từ Bath đến, với những chuyện này thì bọn họ sẽ tò mò không kém gì so với ông chú già của anh đâu."
"Đương nhiên." Bà Camplin đồng ý, sau đó một nỗi lo lắng xuất hiện trong đôi mắt nâu của bà, "Ai có thể ngờ rằng sẽ xảy ra những chuyện kỳ lạ như vậy đâu, mong cảnh sát có thể tìm thấy Nina sớm hơn —"
Tiếng sấm bên ngoài cửa sổ ngắt lời bà, cậu bé trên giường ngay lập tức mở mắt. Nhưng nó không nói một lời, thậm chí không có cử động gì, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cửa sổ, sợ hãi đến cứng đờ.
"Ian, không sao, Ian." Bà Camplin lập tức cẩn thận ôm lấy nó, "Chỉ là đang mưa. Mùa này thường xuyên có mưa mà."
Tia chớp chói mắt đúng lúc này lóe lên — kèm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/drahar-loi-tuyen-the-voi-chua-cuu-the/2801501/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.