Hai con hỏa nha né tránh Loan Hề, giơ vuốt vồ Lý Yên Yên. Nhưng lúc này, trong ánh mắt của Lý Yên Yên đều là sự chán ghét. Linh Thứu Kiếm và Thương Lang Đao bỗng nhiên giao kích, phát ra tiếng đao ngâm kiếm rít. Tinh phách Thương Lang và Linh Thứu lại bị nàng thu trở về. Đột nhiên chém ra một đao một kiếm, thế mà lại chém thẳng đến yết hầu hai con hỏa nha.
Loan Hề khống chế kiếm khí bay lên trời, trong chớp mắt liền giết chết bảy con hỏa nha khiến cho Trần Thất tiếc đứt ruột. Trần Thất bận đối phó với với truy sát cận kề của Loan Hề, căn bản là không kịp phân thần chú ý Lý Yên Yên, cho nên hắn cũng không biết Lý Yên Yên đã xảy ra chuyện.
Cô nương này hung ác thật đấy. Ta tạm thời tránh cô nương kia xa chút một chút, giúp Lý Yên Yên có cơ hội chạy trốn,hơn nữa, ta thực sự là làm không nổi.
Bản thân Trần Thất còn lo không xong, cũng không phân được ra bao nhiêu sức lực bảo vệ nữ nhân của mình. Sau khi hắn biến thành chân thân hỏa nha, rất nhiều khiếu huyệt đều chuyển đến bên trong 72 hỏa khiếu, căn bản là không có cách nào vận chuyển Thái Thượng Hóa Long Quyết, cũng không dùng được Chân Long Pháo, cho nên hắn chỉ có thể dựa vào hỏa nha bản thân nuôi dưỡng để ngăn cản Loan Hề.
Đợi Trần Thất bay ra đến hơn mười dặm bên ngoài thì đã mất đi cảm ứng với mười mấy con hỏa nha, hắn đau lòng chết đi được, nhưng tuyệt nhiên không dám dừng lại dù chỉ một chút.
Loan Hề khống chế kiếm khí đuổi sát theo sau, nhưng kiếm khí này không phải do bản thân nàng tu luyện ra, sau khi liên tiếp giết mười mấy con hỏa nha, Diệt Tình Kiếm Khí thứ ba này cũng tiêu tán. Nàng không có kiếm khí liền không bay nỗi nữa, chỉ có thể trợn mắt nhìn tên tiểu tặc Trần Thất kia được mấy chục con hỏa nha bảo vệ, bay càng ngày càng xa.
“Sư phụ truyền cho ta năm kiếm khí, đã dùng mất ba rồi, còn lại hai kiếm khí cũng không thể lãng phí lung tung. Tin rằng tên tiểu tặc này cũng không thoát khỏi bàn tay của ta. Đợi ta luyện hóa xong Tình Cổ mà Lý Yên Yên nuôi dưỡng, Diệt Tình Sát lại thăng lên một tầng nữa, tất nhiên có thể tự tay giết chết tên kia, đoạt lại Thiên thư của Thiên Hà Lão tổ, ngược lại cũng không cần lãng phí...
Sau Khi Trần Thất dùng hết chân khí hỏa nha bay hơn trăm dặm, lúc này mới cầm cự không nổi thu biến hóa chân thân hỏa nha về, đáp xuống mặt đất. Hắn khẽ đếm một cái, số hỏa nha còn sót lại chỉ có ba mươi bảy con, tổn thất lần này khiến Trần Thất đau lòng chửi ầm lên. Cũng may mấy con hỏa nha lợi hại nhất không bị Loan Hề giết chết, cuối cùng cũng xem như có chút an ủi.
Trần Thất lần này thiệt lớn, cũng không dám ngay lập tức chạy về huyện Tiểu Phái, vữa nãy lúc bay trên trời hắn cũng nhìn thấy cách đây không xa có một tòa thành trì, cũng nghĩ đến đi vào thành rồi nhân đông người mà trốn tránh.
Chỉ cần ta lẫn vào trong đám đông, tin rằng cô nương kia cũng chẳng tìm ra. Chỉ cần cho ta thời gian mấy tháng, để ta luyện thành chân chính hoả nha biến hóa, cho dù bản lĩnh của nàng thế nào cũng không làm khó dễ được ta, sau đó lại tìm nàng trả thù cũng không muộn.
Trần Thất trước tiên ở chỗ ẩn nấp tọa thiền hai canh giờ, thoáng khôi phục một chút hỏa nha chân khí. Nhưng mất đi mười mấy con hỏa nha là tổn thất không cách nào đền bù, lại còn không có hạt giống chân hỏa ở mười mấy khiếu huyệt trống. Trần Thất biết tu luyện cũng không phải chuyện ngày một ngày hai cho nên cũng không suy nghĩ quá nhiều. Ỷ vào bản thân có võ công liền chọn một chỗ tường thành thấp nhảy vào trong thành.
Trần Thất biết thân phận của mình khó xử, trong người lại có Ba Trang Sách Vàng, không biết có bao nhiêu người đang tìm kiếm hắn, thế cho nên không dám đi vào từ cửa cổng thành.
Toà huyện thành này là tòa huyện thành lớn nhất trong mười chín huyện thành của quận Thiên Đô, tên là Hồ Huyện. Truyền thuyết, trên một ngọn núi gần Hồ Huyện giấu một linh hồ của tiên nhân thượng cổ, hàng năm đều cuồn cuộn chảy ra nước suối giống như rượu, vì thế liền dựa vào thắng cảnh mà đặt tên, một sơn một huyện, đặt tên là Hồ Sơn, Hồ Huyện.
Hồ Huyện nhân khẩu đông đúc, có chừng bảy tám vạn người, ngoại trừ bốn phủ Bàn Long, Trần Lưu, Đại Danh, Thiên Vận, nó chính là thành trì lớn nhất của quận Thiên Đô. Nếu không phải vì từ xưa đến nay Hồ Huyện đều vô cùng nghèo khó, nói không chừng đã trở thành tòa phủ thành thứ năm của quận Thiên Đô.
Trần Thất sau khi lẻn vào Hồ Huyện lập tức tìm một cái vườn hoang phế bỏ không, một lần nữa chuyên tâm tu luyện. Hắn biết Loan Hề rất lợi hại, vì thế dứt khoát trốn liền bảy tám ngày ở chỗ này. Có bảy tám ngày này, Trần Thất cuối cùng cũng có thể bổ sung đầy đủ hạt giống chân hỏa vào 72 khiếu huyệt một lần nữa, còn khôi phục lại tám chín thành công lực lúc giao thủ cùng Loan Hề. Còn thiếu mười mấy con hỏa nha, Trần Thất không có cách nào lập tức bù vào, chỉ có thể đợi xem cơ duyên thu phục một ít điểu yêu khác hay không.
Trần Thất khôi phục lại pháp lực, lúc này mới rời khỏi vườn hoang. Hắn không muốn nán lại lâu ở Hồ Huyện, luôn muốn quay lại huyện Tiểu Phái xem một chút, dù sao cũng phải thu gom lại tàn quân của mình, xem thử là đẩy vào Phù Lăng sơn hay đi tha hương làm giặc cỏ.
Thế nhưng Trần Thất rời khỏi cái vườn này không bao lâu, liền nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trên mấy con phố của Hồ Huyện. Có một nhánh binh mã khúc khuỷu quanh co từ cổng thành đi vào, làm rất nhiều bách tính hoảng hốt.
Mười chín tòa huyện thành của quận Thiên Đô, ngoại trừ chín tòa bị Hỏa Toan Nghê Vương chiếm, còn lại mười tòa huyện thành đều giống như huyện thành Tiểu Phái, Triệu Mãn Trà chỉ cho rất ít binh lực trú đóng. Những binh lực này chỉ đủ để duy trì trị an của một tòa thành, để thủ thành thì căn bản là không đủ khả năng. Thế nhưng nhánh binh mã vào thành này ít nhất cũng phải có hai ba nghìn người, vì thế gây ra náo động vô cùng lớn.
Trần Thất ẩn thân ở sau một bên tường trên phố, nhìn nhánh binh mã này vào thành, trong lòng thế nhưng không khỏi thầm than:” Sao nhánh binh mã này trông quen thế nhỉ?”. Hắn vừa mới nghĩ tới đây, liền thấy thống lĩnh của nhánh binh mã này, chính là Triệu Hồng Bào từng chịu thiệt mấy lần dưới tay hắn. Vị tướng quân trẻ tuổi này đã không còn thái độ sa sút, hiện tại đang nắm tay một mỹ thiếu niên, cười nói với đối phương, trông có vẻ vô cùng thân mật.
Trần Thất liếc mắt, liền nhìn thấy phía sau vị mỹ thiếu niên kia có năm trăm yêu binh, những yêu binh này đều có tu vi luyện khí nhập khiếu, có thể biến hóa thành hình người,yêu khí vô cùng hùng hậu, vừa nhìn liền biết không phải tiểu yêu bình thường. Trần Thất nhìn thấy trong đó có vài con điểu yêu, nhất thời sốt ruột, thầm nghĩ “ Trần Đại đương gia ta muốn gì được nấy, tên mỹ thiếu niên này có lai lịch gì, tại sao bên cạnh lại có nhiều yêu quái biến thành hình người bảo vệ như vậy? Thôi vậy, không cần để ý hắn, ta chỉ xem xem có mấy con điểu yêu có thể để cho ta tế luyện hỏa nha.”
Có một số yêu quái sau khi biến thành người vẫn giữ lại một chút đặc điểm nguyên hình, chỉ cần nhìn qua là biết đấy là yêu quái gì. Nhưng cũng có chút yêu quái tu vi thâm hậu, tâm tư lại linh hoạt, sau khi hoá thành hình người, người ngoài căn bản là không nhìn ra nguyên hình. Trần Thất nhìn một lúc cũng không thể phân biệt được hết những yêu quái phía sau vị mỹ thiếu niên kia. Tình thế cấp bách, Trần Thất liền áp dụng học đi đôi với hành, ngay lập tức tu luyện Hỏa Nha Trận một lọai pháp thuật có trong sách vàng.
Trần Thất biết mình đạo hạnh kém, tu luyện nhiều loại pháp thuật, chẳng những trì hoãn thời gian mà còn chưa chắc có thể tinh thông, còn không bằng tăng lên uy lực của Hỏa Vũ Tiễn, cho nên vẫn chưa sốt ruột tu luyện pháp thuật khác. Nhưng mà thời khắc này rất cấp bách,hắn liền không để ý được nhiều như vậy, lập tức tu luyện pháp thuật Lưu Hỏa Kim Đồng Kiếm có trong sách vàng Hỏa Nha Trận.
Muốn luyện pháp thuật này cần ngưng tụ hỏa lực ở trong hai con ngươi, hóa thành chân hỏa kiếm khí đánh bại kẻ địch. Nhưng ngoài việc làm đấu pháp đối địch, còn có thể mở ra linh u của hai mắt, thông suốt rất nhiều thứ mà người thường không nhìn ra được. Trần Thất vốn dĩ là không có tâm tư tu luyện nó, bây giờ vì muốn biết trong đám yêu binh đứng sau mỹ thiếu niên kia có bao nhiêu chim yêu liền tạm thời tu luyện.
Cũng may pháp thuật trong sách vàng Hỏa Nha Trận đều do Hỏa Nha Trận đạo quyết diễn sinh mà ra, căn cơ đều là hỏa nha chân khí, ngưng tụ hạt giống chân hỏa. Trần Thất tu luyện hạt giống chân hỏa đã được một thời gian, xem như là đã quen thuộc. Hắn từ trong hỏa khiếu phân ra hai hạt giống chân hỏa đưa vào trong hai mắt, âm thầm dựa theo Lưu Hỏa Kim Đồng Kiếm pháp quyết, đem hai hạt giống chân hỏa cùng hai mắt của mình luyện thành nhất thể. Không quá một khắc, Trần Thất đã cảm thấy trước mắt đỏ lên, vận dụng Lưu Hỏa Kim Đồng Kiếm pháp quyết nhìn ra ngoài, quả nhiên nhìn ra trên thân thể những yêu binh đó toát ra đủ loại yêu khí dấu hiệu, lấy nó phán định, Trần Thất lập tức chọn ra mười tám con điểu yêu trong số năm trăm yêu binh.
Trần Thất vô cùng vui sướng, chuyển mắt nhìn vị mỹ thiếu niên kia lại nhìn thấy một luồng chân long khí bay lên từ đầu thiếu niên kia, xông thẳng lên hơn mười trượng trên bầu trời, bấy giờ mới ngưng tụ lại một chỗ.
Trần Thất nhất thời hoảng sợ, hắn biết dấu hiệu này đại biểu cho cái gì. Đây là sát khí trùng tiêu, đây là bản lĩnh chỉ có đại yêu của yêu tộc, cao nhân đạo môn luyện thành sát khí mới có. Lại thêm yêu khí trên đầu thiếu niên xinh đẹp kia hình dáng tựa như long xà, Trần Thất dám khẳng định, thiếu niên xinh đẹp kia có tám chín phần mười là một con yêu tinh tộc giao long.
Cũng may Trần Thất tu luyện Kim Cương Tam Muội Pháp, đã sớm luyện thành nhĩ thức, lúc này hắn vận đủ nhĩ lực, chỉ mơ hồ từ trong gió nghe được mấy chữ đứt quãng : Nguyệt huynh, Hắc Long Vương, quan hệ hòa hảo giữa hai nhà Tần Tấn, muội muội ta, Triệu huynh, Hỏa Toan Nghê Vương đang. . . Trần Thất lập tức nhớ tới chuyện lúc trước mình giết mấy tên hải tặc, đoạt được một bức thư, trên thư nhắc tới chuyện Hắc Long Vương thay con trai mình ngỏ ý cầu hôn với Triệu Mãn Trà.
“Ta nhớ con trai Hắc Long Vương tên là Nguyệt Tâm Đăng, thiếu niên xinh đẹp này lẽ nào chính là con trai Hắc Long Vương? Chẳng trách xuất hành cũng phô trương như vậy. Đúng rồi, yêu binh bảo vệ cho tên tiểu tử này có hơn một nửa đều là thủy tộc, xem ra Triệu Mãn Trà lần này phái con trai đến là để gặp anh vợ.
Trần Thất miên man suy nghĩ một hồi, hắn cũng không biết Triệu Hồng Bào đã gây khó dễ gì cho huyện Tiểu Phái, thừa dịp hắn không có mặt ở đấy mà công phá, hay là rút quân để đón đón tiếp Tiểu Long Vương Nguyệt Tâm Đăng.
Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng và Triệu Hồng Bào đều mang theo người của mình vào huyện thành Hồ Huyện, chiếm phủ đệ của huyện lệnh. Dù sao trừ mấy trăm quân trú đóng ở Hồ Huyện, nơi đây đã không có huyện lệnh từ lâu rồi, hai người kia làm vậy cũng không tính là phá hỏng quy củ. Trần Thất vẫn luôn đi theo sau nhánh binh mã này, đợi đến khi Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng cùng Triệu Hồng Bào đều tiến vào phủ huyện lệnh đồng thời dặn dò người dưới trướng chiếm đóng nhà dân ở xung quanh, lúc này hắn mới âm thầm phân biệt xem đâu là nơi nghỉ chân của thủ hạ dưới trướng Tiểu long vương.
Trần Thất vốn dĩ là một kẻ to gan lớn mật, sao lại có thể kiêng dè Tiểu Long Vương đây? Coi như biết Tiểu long vương Nguyệt Tâm Đăng là đại yêu quái cấp bậc ngưng sát thì sao, dù sao thì hắn cũng không phải là muốn đánh nhau với Tiểu long vương. Điều hắn muốn chỉ là thu phục mười mấy con điểu yêu dưới trướng của Nguyệt Tâm Đăng về tay mình mà thôi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]