Trần Thất hơi hơi kinh hãi, nhưng lại không tìm thấy bất cứ manh mối nào. Mấy ngày nay hắn đa số đều là lẻ loi một mình ngồi trên đầu thành, yên lặng quan sát biến động bất ngờ, mới vừa nãy linh giác của hắn tựa hồ có chút chấn động, nhưng lúc hắn cẩn thận cảm ứng lại thì tuyệt nhiên chẳng có chút dấu hiệu nào.
Trần Thất hơi trầm ngâm, lát sau lại lần nữa sa vào tu luyện. Ánh mặt trời phủ nhẹ trên người hắn hóa thành một đạo long ảnh màu vàng kim, đồng thời cũng có mấy chục đám hỏa diễm và vô số kinh văn đi theo làm bạn, khiến mấy chục trượng quanh người Trần Thất biến thành khu vực rất kỳ dị. Loại dấu hiệu này biểu thị Trần Thất đã có thể đồng thời luyện hai pháp thuật này, thậm chí bởi vì Kim Cương Tháp đã bị Thái Thượng Hóa Long quyết tế luyện cho nên Trần Thất ngay cả Kim Cương Tam Muội Pháp cũng có thể đồng thời tu luyện.
Hai loại đạo quyết Thái Thượng Hóa Long quyết và Hỏa Nha Trận chưa nói tâm pháp khác hẳn nhau mà mỗi loại còn đều có con đường vận chuyển chân khí pháp môn khác hẳn nhau. Trần Thất cũng hết cách, cũng chỉ có thể sáng luyện một loại tối luyện một loại, hoặc mỗi ngày đổi một lần. Có đôi lúc Thái Thượng Hóa Long quyết nuốt xuống cái gì đấy thì hắn liền luyện thêm một chút, có lúc hỏa nha trận thu thập được thêm hỏa nha mới vậy hắn liền luyện Hỏa Nha Trận thêm nhiều một chút, cũng không cố định.
Nhưng Trần Thất phá vỡ chướng ngại ở đáy lòng, cảm nhận đối với pháp đạo cũng dần dần trở nên linh hoạt, thuần thục tự nhiên như nước chảy thành sông, có thể đồng thời tu luyện cả hai pháp. Loại tiến cảnh trong lòng này nhìn như không có quan hệ gì với tu vi, nhưng có thể ảnh hưởng rất nhiều chuyện trong quá trình tu luyện. Cảm nhận của Trần Thất trên con đường tu luyện càng ngày càng tăng, khiến cho việc tu luyện của bản thân trở nên đơn giản hơn so với khi trước nhiều.
Tuy Trần Thất rút toàn bộ binh lực về núi Phù Lăng, nhưng dân chúng trong huyện thành Tiểu Phái lại cảm thấy an nhàn hơn so với ngày trước. Chẳng những dân chúng trong huyện Tiểu Phái tràn đầy sức sống, hơn nữa mỗi ngày đều có lưu dân đến đây an cư. Trần Thất cũng không thèm quan tâm mấy việc này nữa, để dân chúng tự làm việc của họ.
Trong huyện thành Tiểu Phái không còn bất kỳ lực lượng nào của quan phủ, ngược lại có vẻ càng thêm an cư lạc nghiệp, có hơi hướng của một nơi thái bình, yên ả.
Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Hỏa Nha trận tâm pháp cắn nuốt nguyên khí thiên địa, hấp thu hỏa khí của mặt trời. Ban đầu Trần Thất còn cảm thấy loại pháp môn này chậm chạp hơn so với việc hắn cắn nuốt nguyên khí tinh huyết, thu phục hỏa nha. Thế nhưng dần dần hắn phát hiện, tu luyện cách này tích lũy được càng ngày càng nhiều pháp lực. Tuy là lúc đầu tu luyện rất chậm chạp, nhưng càng về sau nguyên khí thiên địa và hỏa khí mặt trời lấy xu thế cuồn cuộn như thiên hà đổ nghiêng mà bị Chân Long Kình và bảy mươi hai đoàn mầm móng chân hỏa hấp dẫn, từng luồng từng luồng nguyên khí mênh mông, từng sợi từng sợi hỏa khí mặt trời cứ thế mà dần dần hòa hợp thông suốt hội tụ vào thân mình.
Trước lúc Trần Thất bị kinh động, hắn đã ngồi bất động mất ba ngày đã, cùng nguyên khí thiên địa trong phạm vi trăm dặm, còn có mặt trời trên không trung hình thành một loại cảm ứng kỳ lạ. Chẳng qua loại cảm ứng này tựa như gián đoạn lại tựa như nối liền, khi có khi không, nhưng tuyệt đối không gây ảnh hưởng đến việc Trần Thất vận chuyển Thái Thượng Hóa Long quyết thôn phệ nguyên khí thiên địa, thúc giục Hỏa Nha trận tâm pháp, dùng bảy mươi hai đoàn mầm móng chân hỏa hút lấy hỏa lực của thái dương.
Lúc Trần Thất đang trầm tĩnh lại thì Loan Hề với Điêu Tuyết đã dùng bí pháp sư môn đấu với nhau hơn mười chiêu. Loan Hề đã luyện thành tầng thứ nhất của Diệt Tình Sát, tu vi cao hơn một bậc so với Điêu Tuyết. Thế nhưng trong tay Điêu Tuyết có Trảm Tình kiếm, thanh kiếm bí truyền của Vong Tình Đạo này đã gần như đạt đến cảnh giới thông linh, cùng dung hợp thành một thể với pháp lực của Điêu Tuyết, kiếm khí truyền sát khí đến trên người Loan Hề cách đấy mấy chục dặm.
Tu vi đạt đến cấp độ cảm ứng thiên địa, người tu đạo có thể kéo dài ý thức của mình đến vài dặm, thậm chí là mấy chục dặm bên ngoài. Chẳng qua nếu là hạng tu đạo tầm thường thì nhiều lắm cũng chỉ là hơi hơi cảm ứng được khí tức chỗ xa, vẫn kém hơn nhiều so với cảm giác của tai mắt mũi miệng, căn bản là không thể ảnh hưởng đến cái gì. Mặc dù trong truyền thuyết đến cảnh giới này có thể là nhập môn tu luyện kiếm thuật ngự kiếm trăm bước, nhưng nếu không có pháp quyết bí truyền, lại không bỏ thời gian ân cần săn sóc luyện ra một thanh phi kiếm thì chỉ sợ cũng không ai có thể điều khiển nổi kiếm khí.
Thế nhưng Diệt Tình đạo với Vong Tình Đạo đều lấy tình nhập đạo, mỗi bên đều có bí pháp riêng của mình, có thể cách không đả thương người.
Điêu Tuyết phồng miệng, giống như đã rất tức giận. Tuy nàng đã mượn lực Trảm Tình liên tiếp đánh ra mười ba đạo sát khí, thế nhưng không biết Loan Hề dùng pháp môn gì mà có thể lần lượt thong dong hóa giải được, hơn nữa lại mơ hồ có lực đánh trả. Chẳng qua sự phản kích của Loan Hề vừa đến bên người Điêu Tuyết đã bị kiếm khí của Trảm Tình kiếm bức lui, căn bản không làm tổn thương được vị đệ tử của Vong Tình Đạo này.
“Loan Hề vậy mà đi trước ta một bước, đã bắt đầu ngưng luyện Diệt Tình Sát rồi. Bí quyết Lang Gia Vong Tình của người ta còn thiếu một nhân vật mấu chốt, chưa thể bắt tay vào ngưng luyện sát khí, tức chết ta mất. Có điều nếu nàng muốn luyện thành Diệt Tình Sát thì nhất định phải trồng Tình Chủng. Diệt Tình Đạo vô cùng coi trọng việc lựa chọn Tình Chủng, không phải là nữ nhân có tu vi lại vẫn còn trinh tiết thì không được, nàng ta tìm đâu được người như vậy chứ? Xem tu vi Diệt Tình Sát của nàng ta chí ít cũng phải đột phá tầng thứ nhất rồi, nếu không phải do tìm được Tình Chủng có tu vi, bản lĩnh lại cao cường thì chính là do số lượng Tình Chủng rất nhiều. Cả hai loại tình huống này đều rất khó thực hiện được.”
Loan Hề cũng thầm cáu giận, nàng cũng là thiên chi kiêu nữ, từ nhỏ đã được ôm đến Diệt Tình Đạo học đạo. Sư phụ La Băng Tâm của nàng lại còn là Đạo chủ của Diệt Tình Đạo, Diệt Tình Tâm quyết mà Loan Hề được truyền thụ không những là một trong ba đại đạo quyết của Diệt Tình Đạo, còn là đạo quyết đầu tiên kể từ khi khai tông lập phái của môn phái này. Loan Hề lần này xuất môn du ngoạn lại đạt được cơ duyên, đột phá tầng cảnh giới cảm ứng thiên địa, con đường đột phá được tầng cảnh giới này của nàng vô cùng bằng phẳng, đến thẳng luyện khí thành đan cũng không gặp trở ngại gì.
Loan Hề vừa mới đột phá luyện khí cảm ứng không lâu liền gặp hai nữ đệ tử của núi Linh Thức. Loan Hề tự cảm thấy nàng tu luyện Diệt Tình Sát cũng có cơ duyên không cạn, nếu không việc tìm được ứng viên để hạ Tình Chủng cũng không có dễ dàng như vậy.
Hết thảy những kỳ ngộ này khiến cho Loan Hề tự tin hơn gấp trăm lần. Nàng thậm chí có tự tin bản thân có thể đạt tới đỉnh cao tu luyện, là người trẻ tuổi ưu tú nhất của Tam phái Lục đạo, sau này luyện đến tầng kim đan, được chấp chưởng Diệt Tình Đạo.
Nhưng mà nàng liên tiếp chịu thiệt trong tay Trần Thất, hiện giờ lại gặp phải đệ tử Vong Tình Đạo là đại địch của Diệt Tình Đạo của mình, thế mà lại chẳng thể làm gì được đối thủ. Điều này làm cho nhân vật luôn luôn tâm cao khí ngạo như Loan Hề làm sao mà chịu được? Nhưng mà Loan Hề cũng thăm dò ra được trong tay Điêu Tuyết có một thanh kiếm vô cùng lợi hại, nàng tự nghĩ trừ khi nàng xuất ra hai đạo Diệt Tình kiếm khí mà sư phụ để lại trong người, nếu không tuyệt đối không thể thắng được Điêu Tuyết đang nắm Trảm Tình kiếm tiên trong tay. Loan Hề quyết định rất nhanh, giành trước cắt đứt cảm ứng với Điêu Tuyết, tránh lui ra ngoài hơn mười dặm, làm cho Điêu Tuyết không có cách nào có thể cảm ứng được sự tồn tại của nàng.
Trần Thất chưa tu luyện đến cấp bậc luyện khí tầng thứ ba cảm ứng, thế nhưng đạo thuật thượng cổ mà hắn tu luyện rất huyền diệu, hắn dựa vào đó mà cũng có chút ít cảm ứng. Thế nhưng Trần Thất chỉ vì một lần kia nhất thời cảm ứng được mà hơi gián đoạn tu luyện, sau đó hắn không buồn để ý nữa.
Tích lũy ở trên hai đại đạo quyết này của Trần Thất thực ra đã vô cùng đầy đủ. Sau khi hắn trảm phá vô danh, làm đạo tâm tinh thuần lại, hết thảy những lực lượng tích lũy trước kia đều dần dần chuyển hóa thành sức mạnh vốn có.
Bất kể là Thái Thượng Hóa Long quyết hay là Hỏa Nha Trận thì đều gần giống như là cướp đoạt mà thôn phệ nguyên khí trời đất với hỏa khí mặt trời. Lúc Trần Thất trầm lắng xuống thì uy lực của hai bộ đạo quyết này hiện ra càng rõ ràng hơn. Thái Thượng Hóa Long quyết nuốt nguyên khí trời đất càng lúc càng bá đạo thì không nói làm gì, chưa tình có cái gì mới lạ. Nhưng bộ pháp quyết này luyện thành Chân Long Kình, đồng thời cũng sớm đã hợp làm một thể với Kim Cương Tháp ấy thế mà cũng nhảy vào tranh đoạt nguyên khí trời đất.
Từ sau khi thôn phệ tòa cổ tháp này, Thái Thượng Hóa Long quyết chưa có một khắc nào từ bỏ việc cắn nuốt nguyên khí của nó. Thế nhưng tu vi của Trần Thất quá thấp, cấp bậc của tòa bảo tháp này lại quá cao, cho nên mặc dù ngày nào Thái Thượng Hóa Long quyết cũng cắn nuốt nguyên khí của nó nhưng cũng chẳng có bao nhiêu tiến triển.
Thế nhưng lúc này, theo tốc độ hấp thụ linh khí thiên địa càng ngày càng nhanh của Thái Thượng Hóa Long quyết, nó cũng tự sinh ra thần kỳ ảo diệu, bắt đầu thẩm thấu vào tầng cấm chế sâu bên trong của Kim Cương tháp. Vốn dĩ với tu vi của Trần Thất thì hắn có thể tế luyện tầng cấm chế thứ mười sáu của Kim Cương tháp đã là cực hạn rồi. Thế nhưng Chân Long Kình do Thái Thượng Hóa Long quyết tu ra cũng không bằng lòng dừng tay tại đây, hằng ngày nó vẫn tiến hành thẩm thấu Kim Cương tháp như cũ.
Tu vi căn bản của Trần Thất có biến hóa, uy lực của Thái Thượng Hóa Long quyết cũng liền tự động tăng lên. Kim Cương tháp vốn đã bị Thái Thượng Hóa Long quyết tế luyện, cho nên nó không hề có ý chống cự lại bộ đạo quyết này. Tâm thần Trần Thất chìm vào đan điền, hắn thậm chí có thể nhìn thấy tòa bảo tháp này đang “sống” lại.
Vô số kinh văn từ trên tòa cổ tháp tróc ra, những kinh văn này bay ra nhưng lại không tiêu tán, mà đều hội tụ đến bên trong Chân Long Kình. Trong Kim Cương tháp có hơn hai vạn con dơi tinh ngày ngày niệm tụng kinh văn, thế nhưng vì một vài nguyên do nào đấy Trần Thất chưa từng thả chúng ra. Những con dơi tinh ngày ngày niệm tụng kinh văn, nguyện lực cống hiến ra đều sẽ kết thành ba miếng phù tiền. Đến hiện tại trong Kim Cương tháp đã tích được hơn một nghìn hai trăm miếng phù tiền rồi, tất cả đều lóng lánh ánh vàng, là do Phật lực viên thành, là thai tiền trong tám bậc phù tiền.
Một con dơi tinh lông trắng đang thành kính niệm tụng kinh văn bỗng nhiên kêu một tiếng quái dị, xương cốt toàn thân vang lên tiếng lốp bốp giòn vang, cả người nó lăn một vòng liền hóa thành một thiếu niên lương thiện tuấn tú. Sau khi hóa thành thân người, hắn lộ ra thần sắc mừng như điên, thế nhưng nhìn thấy vô số đồng tộc của mình vẫn đang ngồi niệm tụng kinh văn mà chưa từng để ý tới hắn, liền khoanh chân ngồi xuống gia nhập đội ngũ niệm tụng kinh văn như cũ.
Con dơi tinh màu trắng này cũng không phải là con biến thành hình người đầu tiên. Trong tòa Kim Cương tháp này sớm cũng đã có bảy tám thiếu niên thiếu nữ do dơi tinh hóa hình mà thành, chỉ là chúng nó không phải là tiểu đồng thì chính là tiểu ni cô. Đây cũng là một trong số nguyên nhân Trần Thất không để cho tộc chủ Bức Cát đồng loạt mang chúng nó đi.
Có thêm tiểu tiểu hòa thượng này, nguyện lực tích tụ trong Kim Cương tháp đã đạt tới một điểm giới hạn, bất ngờ số phù tiền mỗi ngày Kim Cương tháp sinh ra đã nhiều hơn bốn miếng.
Những con dơi tinh không ngừng niệm kinh này sớm đã hòa làm một thể với Kim Cương tháp, Trần Thất cũng không biết là do duyên cớ gì. Những con dơi tinh này đã không thể thoát ly tòa cổ tháp này nữa. Cho dù Trần Thất có thả những con dơi nhỏ này ra, bọn chúng vẫn sẽ không tự chủ mà quay về bên cạnh hắn, giống như là ngoài việc tụng kinh thì không còn chuyện gì có thể dẫn động lòng trần của những chú dơi nhỏ này.
Nhiều thêm hơn hai vạn con dơi tinh này, cấm chế bên trong Kim Cương tháp tựa hồ càng thêm sâu thẳm. Mặc dù Thái Thượng Hóa Long quyết cắn nuốt một lượng lớn pháp lực, thế nhưng tòa cổ tháp này giống như chẳng hao tổn chút nào, vẫn mênh mông như biển lớn, sâu không lường được.
Chỉ là Kim Cương tháp ba đầu cao có hơn năm trượng, hiện tại đã phình ra cao đến hơn một trăm năm mươi trượng, thân tháp nguyên bản có hai mươi tư tầng, hiện tại cũng không hiểu sao biến thành hai mươi tám tầng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]