Chương trước
Chương sau
Tất cả các nhà tiên môn đạo phái đều rất coi trọng Độn thuật.

Dù sao ít ai dám tự nhận đạo pháp của mình là thiên hạ vô song, đấu pháp với kẻ khác mà có thể bách chiến bách thắng, tuyệt đối không có khả năng thất bại. Có được Độn thuật thì coi như gặp kẻ địch mạnh nhất cũng có thể an toàn thoát thân. Hơn nữa cho dù ngươi có pháp lực vô song, thiên hạ vô địch, kẻ khác đánh không lại ngươi thì luôn có thể dùng Độn pháp chạy thoát thì có pháp lực cao siêu cũng chẳng được lợi ích gì.

Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông chính là Độn pháp của Phật môn, với tu vi lúc này của Trần Thất thì sử dụng cái này cũng chỉ có thể thoát thân nhanh hơn một chút. Nếu luyện thành cao tăng đại đức Phật môn Ngũ thức thì khi Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông này được sử dụng, một bước là một bông sen ẩn chứa đạo lý sinh mệnh sinh diệt. Không chỉ là thiên hạ đệ nhất Độn pháp còn bao hàm tính Phật môn, thật huyền diệu không thể tả, vì thế mới được liệt vào một trong một trăm lẻ tám loại tiểu thần thông của Phật môn.

Trần Thất sử dụng loại tiểu thần thông Phật môn này bởi vì mới học bắt chước theo nên khi bắt đầu sử dụng có nhiều lúc lo lắng, sợ mình thoát thân quá chậm rồi bị đám người Loan Hề, Điêu Tuyết, Hầu Đông Thần, Thái Hồ Bát Yêu, Liêu Tiễn đuổi kịp. Nhưng khi hắn vận dụng Độn pháp này lao nhanh đến hơn mười dặm, đạo và tâm đồng điệu, trong lòng có một cảm giác như trời đất cùng bản thân hòa vào làm một. Bước một bước tựa như đi đến mội nơi khác.

Chìm đắm trong cảm ngộ loại Phật môn này, Trần Thất dường như quên mất phía sau mình còn có quân truy đuổi. Cơ thể như con thuyền lớn căng đầy buồm chạy khắp lục địa. Nhìn những kẻ đuổi theo phía sau Loan Hề, Điêu Tuyết, Hầu Đông Thần, Thái Hồ Bát Yêu, Liêu Tiễn ai ai cũng giương mắt ra nhìn, không biết tiểu tặc này trộm ở đâu món đồ gì mà lại mạnh như vậy.

Người đầu tiên không chịu được sức mạnh như vậy chính là Diệt Tình Đạo của Loan Hề, nàng ta ỷ vào một đạo kiếm khí mà sư phụ phong ấn bay lên trời, mà bản thân tu vị lại chưa đến như vậy, miễn cưỡng sử dụng nên tiêu hao gần nửa sức mạnh, Loan Hề cắn răng một cái thu lại ánh kiếm rồi lại phong ấn nửa đạo kiếm khí này lại.

Loan Hề vừa thu lại ánh kiếm, Điêu Tuyết cũng thầm cười rồi thu lại Trảm Tình đao. Loan Hề trong lúc này lại tha cho kẻ địch lớn nhất của mình là Trần Thất, sau đó nàng ta thầm nói một tiếng không ổn, không chút nghĩ ngợi liền niệm một pháp quyết trốn vào lòng đất.

Điêu Tuyết có Trảm Tình kiếm trong tay lại không có cảnh giới tu sĩ Luyện khí Thành cương, căn bản không hề chống lại được. Loan Hề tuy rằng còn có một nửa đạo kiếm khí nhưng lại không muốn đối địch với vị này, vào lúc này mà đánh nhau thì Loan Hề chính là nghĩ đến sức mạnh của Điêu Tuyết uy hiếp lớn đến mình, lúc này mới thà để cho Trần Thất chạy trốn.

Điêu Tuyết thấy Loan Hề không đánh mà đi, lúc này mới nở nụ cười xinh đẹp, đưa mắt nhìn về một nơi điều động Chân Không Âm Dương Độn Pháp, như ẩn như hiện mà truy đuổi đến Hầu Đông Thần. Hầu Đông Thần thấy Điêu Tuyết hung ác như vậy thì không nghĩ ngợi gì liền dừng Độn quang lại, sau đó nhìn thấy khói đen cuồn cuộn đâm nghiêng từ trong ra, dĩ nhiên cũng tránh vị truyền nhân Vong Tình Đạo hung ác này ra.

Điêu Tuyết bức lui được hai đối thủ, sau đó kêu nhẹ một tiếng thúc giục Trảm Tình kiếm biến thành một đường cầu vồng, toàn lực ứng phó triển khai truy sát Trần Thất.

Trần Thất vốn là đang chìm đắm trong sự giác ngộ Phật giáo khi sử dụng Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông, đã phần nào lĩnh hội được Môn Hạm Súc Địa Thuật. Tuy rằng hắn chỉ có thu nhỏ vùng đất mười thước xuống chín thước sáu, bảy dưới chân, nhưng độ cũng bỗng dưng tăng lên không ít. Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông chia làm ba đại cảnh giới Súc Địa, Đạp Liên, Bỉ Ngạn, cảnh giới Đạp Liên thì phải đến sau khi luyện khí thành công mới có thể lĩnh hội được, đối với Bỉ Ngạn ảo diệu thì đã không phải là thứ những người luyện khí có thể lĩnh hội được. Nhưng chỉ với cảnh giới Súc Địa này đã vô cùng huyền ảo rồi, đạt được vị trí cao tăng đại đức thì có thể từ trăm nghìn dặm thành biến thành một bước, đến được cảnh giới như này đã là vô cùng kỳ diệu, là tuyệt phẩm trong Độn pháp. Nhưng dưới sự uy hiệp từ Trảm Tình kiếm của Điêu Tuyết, khiến hắn từ cảm xúc lĩnh hội Phật môn diệu pháp đột ngột bị tỉnh lại.

Bản thân Điêu Tuyết tu vi cùng lắm là tới tầng luyện khí thứ ba cảm ứng, cũng không thể đem hết uy lực của Trảm Tình kiếm ra, nhưng với sự trợ giúp của Trảm Tình kiếm nàng ta biến ra một tia kiếm khí không khó chém một người từ trên không. Điêu Tuyết liền biến ra mười sáu đạo kiếm khí, nhưng những tia khí này phóng ra như đá chìm đáy biển, không có phản ứng gì.

Trần Thất đột nhiên giật mình quay đầu lại, nhưng chỉ thấy một đường kiếm quang sát sao đằng sau, đạo kiếm này một sáng một tối xâm nhập vào linh thức. Cũng may hắn tu luyện Bát Bộ Thiên Long thần thông bá đạo vô song, chỉ là chấn động nhẹ, liền đem kiếm khí của kẻ địch đánh tan nát, chỉ còn dư lại một thần hồn kiếm ý dây dưa.

Thủ đoạn như vậy, Trần Thất lập tức đoán ra kẻ phía sau truy sát mình chính là truyền nhân Vong Tình Đạo.

Nghĩ đến Tình chủng của Diệt Tình đạo và Tình tơ của Vong Tình đạo, Trần Thất liền rùng mình một cái: “Nếu kẻ này là nam nhân thì thế nào cũng phải giết chết kẻ đó, tránh để lại hậu quả sau này..."

Mặc dù Trần Thất có nghĩ như vậy nhưng hắn cũng tự hiểu đạo hạnh tu vi của chính mình thua kém xa vị đệ tử Vong Tinh Đạo này, huống hồ trong tay Điêu Tuyết còn có một khẩu vô thượng kiếm khí, nếu đánh nhau chính diện thì Trần đại đương gia hắn bất kể thế nào cũng đấu không lại.

Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Hỏa Nha Trận của Trần Thất tu vi cũng đã gần tiếp cận đỉnh cao luyện khí Nhập khiếu, còn có Kim Cương Tháp cùng Bát Bộ Thiên Long Thần, hai pháp khí lợi hại này, chưa kể đến Hòa Sơn Đạo pháp, đấu pháp thông thường có thể có chút hiệu quả, đối phó đại môn pháp đệ tử Tam phái Lục đạo này thì hoàn toàn không cần dùng tới.

Trần Thất âm thầm tính toán: "Pháp thuật sở trường mạnh nhất của ta chính là Hỏa Vũ Tiễn cùng Chân Long Pháo, Lưu Hỏa Kim Đồng Kiếm tu hành chưa đủ, phật môn Kim Cương Tam Muội Pháp dùng để hộ thân thì có thể, khả năng tấn công địch không cao, Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông thì chỉ lúc cần thoát thân mới dùng đến, đấu pháp cũng không dùng được... Bát Bộ Thiên Long Thần Phiên bên trong cấm chế số tầng quá ít, e rằng cũng không có tác dụng lớn gì, Kim Cương Tháp ngoại trừ hộ thân ra ta vẫn chưa mở được ra công dụng khác, xem ra muốn thu thập vị truyền nhân Vong Tình kiếm này phải dựa vào mưu kế, không thể dựa vào pháp lực được."

Trần Thất nghĩ tới đây liền niệm một đạo pháp quyết, tay rung lên hóa một nhánh Hỏa Vũ Tiễn bay ra.

Điêu Tuyết liên tục thúc kiếm khí, nhưng Trần Thất vẫn không làm sao liền nghĩ cách đổi một bí thuật sư truyền khác, bỗng một đạo lửa đỏ bay tới, nàng ta vội vàng biến Trảm Tình kiếm thành màu cầu vồng, trong chốc lát liền chém nát Hỏa Vũ Tiễn của Trần Thất thành lưu huỳnh cùng nhau rơi xuống.

Trần Thất cũng biết Hỏa Vũ Tiễn của mình không làm gì được Điêu Tuyết, thế nhưng hắn làm như vậy là để cố tình trêu đùa kẻ đuổi theo phía sau. Điêu Tuyết cười ha ha rồi lập tức thúc kiếm đánh lại, Trần Thất cũng vận dụng Kim Cương Tam Muội Pháp hóa ra một toà kim quang bảo tháp, hai người này tranh đấu một đuổi một chạy, sau đó liền đều giảm bớt tốc độ.

Điêu Tuyết nghĩ thầm: "Tên tiểu tặc này rất gian xảo, thấy ta chỉ có một mình nên mới phản kích, ở đâu có chuyện tốt như hắn nghĩ? Ta có Trảm Tình kiếm trong tay, cho dù hắn giảo hoạt như thế, chỉ cần tu vi hắn không đủ thì cũng vô ích."

Trần Thất sử dụng nhiều loại pháp thuật nhưng đều không làm gì được Điêu Tuyết thì cũng uất hận nghĩ thầm: "Phi kiếm của tên đệ tử Vong Tình Đạo này rất lợi hại, đáng tiếc ta không thể đem Kim Cương Tháp ra sử dụng, không thì đã đấu một trận pháp khí xem ai lợi hại, cũng có khi là một trận náo nhiệt. Hiện tại ta chỉ có thể bị kiếm khí của hắn khống chế mà không có sức đánh trả, phải nghĩ ra một cách gì đó mới được."

Điêu Tuyết thấy tốc độ Trần Thất chậm dần rồi khiến cự li rút ngắn thì không khỏi cười khẽ, thầm nghĩ: "Kẻ này đúng là không biết sự lợi hại của Trảm Tình kiếm, khoảng cách vừa nãy xa như vậy ta mới chỉ có thể thúc kiếm khí, mà bây giờ đã gần như vậy, xem ta ngự kiếm chém hắn đây."

Điêu Tuyết nhẹ nhàng hét lên một tiếng, thân thể mềm mại liền tách ra khỏi kiếm quang của Trảm Tình kiếm. Không có Trẩm Tình kiếm hộ thân nàng ta không điều động được Phong Vân, thân thể từ từ hạ xuống, thế nhưng khi nàng ta vung tay lên, Trảm Tình kiếm liền biến thành một dải màu sắc cầu vồng dài ra trăm dặm, sắc bén chói lọi, như một con giao long hướng từ trên Trần Thất bay xuống.

Đòn này của Điêu Tuyết dùng hết toàn lực, muốn giết chết tên tiểu tặc này.

Trần Thất quay đầu liền thấy ánh kiếm hộ thân của Điêu Tuyết tách ra, một cô gái mặc áo trắng tung bay như tiểu tiên nữ cười duyên dáng, không lời nào tả được. Thế nhưng luồng ánh kiếm này lại làm cho lòng người lạnh giá, vô cùng tuyệt tình. Trần Đại đương gia lúc này ác liệt mắng một tiếng, vận Chân Long lực, thôi thúc lên Kim Cương Tháp trong đan điền, hắn chỉ cần nhìn uy thế của đạo ánh liếm này liền biết mình không thể tránh thoát, cũng không có pháp thuật khác có thể chống đỡ được.

Thấy Trần Thất bỗng nhiên dừng bước, trên người hiện ra một tòa cổ tháp, Điêu Tuyết cười thầm: "Không biết hắn đạt được một pháp khí bất nhập lưu như thế, lại dám liều mạng với Trảm Tình kiếm của ta. Hắn sao biết được Trảm Tình kiếm chính là một trong mười sáu khẩu phi kiếm của sư môn ta, từ năm mươi bảy cấp cấm chế luyện thành, đã được hơn mười đời trưởng lão dùng máu điểm hóa, pháp khí yếu kém hơn chạm phải liền bị phá vỡ nát."

Điêu Tuyết vốn nghĩ rằng chiêu này đánh ra thì Trần Thất liền bất hạnh mà chết, thế nhưng nàng lại không ngờ tới, Trảm Tình kiếm chém xuống Kim Cương Tháp lại phát ra một tiếng kiếm âm dài rồi như bị một sức mạnh gì đó thu lấy rồi.

Trần Thất lúc này cũng khí huyết sôi trào, không kìm lại được. Vừa nãy hắn vận dụng Kim Cương Tháp vốn chỉ muốn chống lại phi kiếm của Điêu Tuyết mà lại không nghĩ rằng Kim Cương Tháp vừa bay ra, tầng thấp nhất của tòa cổ tháp này trấn áp Hồng Liên Cổ Phật trên người, liền phát ra một sức mạnh pháp lực cổ quái, từng đóa hoa sen từ trên Hồng Liên Cổ Phật bay ra ăn mòn tầng pháp chế Kim Cương Tháp, còn có một đóa sen khác không hiểu sao bay lên tầng thứ mười sáu của cổ tháp, muốn thoát ra khỏi sự trấn áp của cổ tháp, đi theo kết hợp lại với Trảm Tình kiếm.

Dù sao tu vi của Trần Thất còn nông cạn, vào lúc này đã không thể trấn áp được tòa cổ pháp đã được hắn luyện mười sáu tầng cấm pháp, toàn thân nhiệt huyết đều giống như muốn sôi trào, đặc biệt là đóa hoa sen đào thoát khỏi sự trấn áp của cổ tháp, bay đến tầng thứ muời sáu kia. Mọi thời khắc tựa như đang làm khó sức mạnh tu vi Chân Long của hắn, chỉ là trong nháy mắt Chân Long lực đã bị xóa đi một tầng, lui đến tầng thứ mười lăm thì sự khống chế tòa cổ tháp cũng yếu đi một bậc.

Trần Thất vô cùng ngơ ngác, thầm nghĩ: "Sao Kim Cương Tháp vào lúc mấu chốt này lại xảy ra vấn đề lớn như vậy, lại muốn tạo phản với lão gia ta à?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.