Chương trước
Chương sau
Hứa Lý cùng Ứng Ưng tuy rằng đã thấy Trần Thất biến hóa Hỏa Nha, cũng từng thấy Vạn Pháp yêu vương khống chế ô kim vân quang, nhưng tự mình ngồi trên đám mây quan sát mặt đất lại là lần đầu.

Lý trưởng lão của Đào Hoa giáo tuy rằng tâm tư nhưng pháp khí Ngũ Độc Đào Hoa trướng này lại tế luyện cực kỳ huyền diệu, tốn không ít tâm tư. Từ bên ngoài nhìn vào Ngũ Độc Đào Hoa trướng chỉ là một đám mây màu hồng nhạt, phạm vi hơn mười mẫu, che lấp mọi người bên trong, gió không thổi vào được. Ở bên trong, lại như một gian phòng ở được xây bằng mây, ở trên tường Đào Hoa chướng khí ngưng tụ mềm mại, lại có rất nhiều cửa trong suốt, cũng không biết Lý trưởng lão dùng pháp môn gì mà dù cho từ cửa này có thể nhìn ra ngoài không bị che chắn, nhưng lại không có một cơn gió nào có thể thổi vào. Nhất là đám mây mà Ngũ Độc Đào Hoa trướng này biến thành, bên trong mềm nhũn dù đi hay nằm đều rất thoải mái. Hứa Lý cảm thụ một phen, tấm tắc kỳ quái nói với Trần Thất:

- Thất thiếu, sau này ta cũng muốn tế luyện một kiện pháp khí chơi hay như vậy, cái này so với phi kiếm mà ta khống chế ở trên trời gió thổi sảng khoái hơn rất nhiều.

Lý trưởng lão phá lên cười, mặt hồng như đóa hoa đào, rất có vài phần quyến rũ. Tuy rằng nàng cũng không còn nhỏ tuổi nữa, cũng được coi như một lão yêu bà rồi nhưng Đào Hoa giáo có rất nhiều độc môn bí pháp dùng để dưỡng nhan trang điểm, vậy nên bên ngoài nhìn nhìn nàng như thiếu nữ tuổi trẻ hai bảy hai tám tuổi. Trong mắt nàng sóng thu nhộn nhạo, cười ha ha nói:

- Vân Độn pháp môn trên khắp thiên hạ đều xuất thân từ Tiểu Chư Thiên Vân Cấm Chân Pháp, chỉ là các nhà các phái có chút khác nhau, ngươi muốn học Vân Độn pháp môn chứ gì, để tỷ tỷ dạy cho ngươi được không?

Hứa Lý lúc này lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, lập tức theo Trần Thất cùng Ứng Ưng đến gần chỗ Lý trưởng lão. Trước khi đi còn không quên liếc mắt làm mặt quỷ với hai huynh đệ nhà mình đầy thâm ý. Ứng Ưng sống cùng hắn ta từ nhỏ đến lớn, tất nhiên biết Hứa Lý có tâm tư tính toán, Trần Thất lại thầm buồn cười, chỉ trầm sắc mặt phối hợp với Hứa Lý một chút.

Hứa Lý và Ứng Ưng xuất thân ăn mày, từ trước đến nay luôn phải chịu đủ mọi tủi nhục xấu hổ, giờ có người đồng ý truyền thụ pháp thuật, sao lại không học? Còn Lý trưởng lão thì lại có tâm tư khác, Hứa Lý cũng đã nhìn thấu rồi, chỉ là biết thời biết thế thôi.

Trần Thất vừa rồi tuy rằng đã bình phục nội thương, chân khí cũng khôi phục tám chín phần nhưng vận công nhiều trong chốc lát, chung quy cũng tốt. Cho nên sau khi Hứa Lý chạy tới chỗ Lý trưởng lão Trần Thất cũng ngầm quyết tâm vận chuyển hai đại đạo quyết. Mới vừa rồi hắn vận công tương đối gấp gáp, chỉ thể nghiệm và quan sát cơ thể, thấy cũng không có chuyện gì liền thôi. Lúc này tinh tế vận chuyển chân khí, từ từ ôn dưỡng từng khiếu huyệt thì mới bỗng nhiên mới phát hiện, chân khí của mình đã có chút hơi biến hóa.

Ban đầu Trần Thất còn tưởng rằng Lý trưởng lão cùng Điêu trưởng lão của Đào Hoa giáo còn dùng thủ đoạn gì, nhưng khi hắn cẩn thận quan sát lại phát hiện cỗ chân khí dị chủng này cùng hỏa nha chân khí không ngờ có chút tương tự, chỉ là càng thêm tinh thuần hơn, cũng là một cỗ pháp lực hệ hỏa, cũng lấy Thái Dương Chân Hỏa trong thất đại chân hỏa làm căn cơ.

Trần Thất thoáng giật mình, dùng một luồng ý niệm trong đầu khống chế luồng chân khí này. Lại phát hiện luồng chân khí đó cực đoan dữ dằn, tuy có thể chịu hắn chỉ huy nhưng gặp Hỏa Nha chân khí liền muốn cắn nuốt, cùng Chân Long Kình đối đầu không buông.

"Một luồng chân khí dữ dằn vô cùng, rốt cuộc từ đâu đến? Đào Hoa giáo tuyệt đối không thể có đạo pháp bậc này. Chẳng lẽ là..."

Trần Thất trong lòng vừa động, chìm ý niệm trong đầu vào đan điền, quả nhiên thấy ba trang sách vàng ban đầu, một tờ ghi lại Thôn Nhật Thần Viên Biển cũng sinh ra biến hóa. Trên trang sách vàng mỏng manh này đã sinh ra quang hoa xán lạn, rất nhiều chân khí đỏ rực lượn lờ chung quanh trang sách vàng này, phun ra nuốt vào như rắn lửa đang múa loạn.

"Quả nhiên là như thế, tuy rằng ta chưa bao giờ nghiêm túc tu tập Thôn Nhật Thần Viên Biến, hơn nữa còn khắc sâu bộ đạo quyết này trong tâm khảm, ngẫu nhiên rảnh rỗi cũng từng thử vận chuyển vài đạo quyết Thôn Nhật Thần Viên Biến, không ngờ những động tác vô tâm đó lại đánh xuống một chút căn cơ. Lúc này ta đánh tan Hỏa Nha chân khí, dùng để phụng dưỡng Thái Thượng Hỏa Long Quyết, kết quả tán dật Hỏa Nha chân khí, để Thôn nhật chân khí luyện hóa, tẩm bổ cho luồng chân khí này lớn mạnh hẳn lên."

Trần Thất dựa theo Thôn Nhật Thần Viên Biến tâm pháp để vận chuyển luồng chân khí này, quả nhiên chân khí này tương ứng như vậy, linh nghiệm phi thường. Trần Thất chỉ vận chuyển một khắc, liền cảm thấy cả người nóng lên, mỗi khiếu huyệt đều tràn ngập cảm giác nóng rực. Hắn cũng xem như đại hành gia tu luyện chân hỏa, Hỏa Nha chân khí cùng Thôn Nhật chân khí thoáng phân chia, nhưng rõ ràng hai luồng chân khí đều lấy Thái dương chân hỏa làm chủ đạo quyết, tu luyện ra chân khí có gì khác nhau.

Thái dương chân hỏa, Thái âm chân hỏa. Tinh thần chân hỏa, Kiền diễm chân hỏa Địa cực chân hỏa, Nam minh ly hỏa, Tam muội chân hỏa, Thất đại chân hỏa, hiện là tiên thiên hỏa chủng, chí thuần chi hỏa có thể tăng hỏa lực lên vô hạn. Chỉ là người thường tu đạo thường chỉ có thể đem bảy loại chân hỏa này tu luyện đến cực hạn nào đó thôi, không thể tiếp tục tăng lên được nữa. Nếu không thất đại tiên thiên hỏa chủng này ngay cả chủ nhân cũng có thể đốt cháy hầu như không còn chút gì.

Người tu luyện đạo phép hệ hỏa vì để tăng uy lực chân hỏa nên đều dùng kỹ xảo, hoặc là hợp luyện hai ba chân hỏa lại với nhau, hoặc là dùng rất nhiều chân khí các loại, ở cảnh giới mình có thể thừa nhận, làm tăng sở tu và uy lực của chân hỏa. Hỏa Nha chân khí tu luyện là Mão nhật chân hỏa, nếu so với Thất đại chân hỏathì kém hơn một bậc. Mão nhật chân hỏa là Tam muội chân hỏa cùng Thái dương chân hỏa hợp tụ lại, lấy tâm quả ngự dương hỏa, ở trong mười ba bảo diễm đã là hỏa chủng bá đạo nhất. Nhưng thứ mà Thôn Nhật Thần Viên Biến thật sự tu lại là Thái dương chân hỏa chí linh tinh thuần, cho nên so với Hỏa nha chân khí còn bá đạo hơn nhiều.

Chỉ là Thái dương chân hỏa khó khống chế hơn so với Mão Nhật chân hỏa rất nhiều. Thậm chi dù cho tu luyện đến cảnh giới ngang nhau thì cũng phải trả giá mấy lần khổ công hơn nữa còn gặp phải nguy hiểm chân hỏa bạo tẩu đốt cháy bản thân. Chỉ có một số rất ít đạo quyết mới lấy Thái dương chân hỏa chi tinh làm gốc, nhưng những đạo pháp đó lại rất khó tu luyện đến cảnh giới cao nhất, từ xưa đến nay dường như chưa nghe thấy người nào có thể chứng đạo tiền đồ bằng pháp môn Thái dương chân hỏa tinh thuần.

Còn Thôn Nhật Thần Viên Biến thì thì không hiểu tại sao người sáng lập lại bỗng nhiên giải thích, phát hiện được thiên cơ, nghĩ ra được một lối tắt. Hắn ta trước lấy Thái dương chân hỏa làm căn nguyên, tế luyện ra một đầu Thái Dương Thần Lô, lại ở trong Thái Dương Thần Lô thai nghén ra chân hỏa tinh hoa, tế luyện ra một tinh linh Thái Dương chân hỏa. Thân thể tu luyện khống chế Thái dương chân hỏa có cực hạn, nhưng tế luyện ra một Thái Dương Thần Lô này lại không cần phải tăng lên uy lực cao nhất. Có Thái Dương Thần Lô này làm phong ấn, Thái Dương Chân Hỏa thai nghén trong Thái Dương Thần Lô càng cao, càng mạnh càng thô bạo. Bởi vì có thần lô cô đọng Thái Dương Chân Hỏa này làm phong ấn, cho nên cũng có khả năng.

Còn tại sao cuối cùng Thái Dương Thần Lô thai nghén tinh linh Thái dương chân hỏa, không phải Thái dương chân hỏa mà xưa nay những những còn hỏa nha, hỏa long đều lấy hóa thân trứ danh, mà lại là một Thôn Nhật Thần Viên, chuyện này có khi dù cho là vị tiền bối sáng tạo ra đạo thuyết này cũng không thể giải thích rõ ràng. Trần Thất chưa từng lựa chọn đạo quyết Thôn Nhật Thần Viên ,cho nên đối với môn đạo quyết này cũng không quan tâm nhiều lắm, lúc này lại vô ý luyện ra Thôn nhật chân khí, thế là bèn vận chuyển đạo quyết, mang những Thái dương chân hỏa tinh thuần vô cùng kia đưa hết vào trong trang sách vàng, rồi cũng không để ý tới nữa.

Trần Thất trải qua một phen rèn luyện, chỉ cảm thấy chân khí trong cơ thể lại tinh thuần thêm một chút, khi hắn mở hai mắt ra, trong mắt dường như sinh điện, kim quang chợt lóe.

Lý trưởng lão cùng Điêu trưởng lão tuy rằng cũng không coi Trần Thất là đối thủ, mặc dù các nàng đều nhận định Trần Thất xuất thân “phái Thanh Thành” nhưng dù sao pháp lực của tên tiểu tặc này cũng quá yếu, cảnh giới còn thấp, không đủ để lọt vào mắt của các nàng. Nhưng Trần Thất tu luyện một hồi, đạo hạnh rõ ràng có tiến cảnh, cũng làm cho hai vị trưởng lão của Đào Hoa giáo âm thầm kinh hãi. Nhất là Lý trưởng lão, trong lòng lòng thầm nghĩ: “Maymà ta quyết định thật nhanh, gieo cho hắn Đào Hoa Phi Mang, bằng không mấy chục năm nữa, thằng nhóc này trưởng thành hẳn lên thì nào còn đường sống nào cho chúng ta?”

Lý trưởng lão cùng Điêu trưởng lão nhìn nhau, đều nhìn ra ý yên tâm trong lòng đối phương. Có điều các nàng tuy rằng độc ác, làm việc lại chu toàn nhưng không hề dự đoán được thứ mà Trần Thất tu luyện không phải là đạo pháp của phái Thanh Thành, mà là Thượng cổ đạo thuật, hai đạo quyết đều bá đạo vô cùng, đã sớm phá vỡ Đào Hoa Phi Mang kia rồi.

Cả người Trần Thất nhoáng lên một cái, trong khớp xương phát ra tiếng bôm bốp rất nhỏ. Hắn đã tu luyện Thiết Cốt Công đến tầng thứ chín đỉnh phong, nhưng cửa ải này ở trong tiên đạo cũng rất khó vượt qua, trong võ giả thì càng như thang trời. Trần Thất căn bản cũng chưa từng có suy nghĩ đem Thiết Cốt Công tu luyện đến tầng thứ mười trở lên. Dù sao hai loại đạo pháp mà màhawns tu luyện đều ảo diệu hơn so với Thiết Cốt Công nhiều, muốn đột phá đến tầng cảm ứng thiên địa cũng chính là tiên thiên chi cảnh trong võ đạo, tất nhiên là phải lấy Thái Thượng Hóa Long Quyết và Hỏa Nha Trận làm hàng đầu.

Nhưng Thiết Cốt Công mượn dùng lực của Thái Thượng Hóa Long Quyết và Hỏa Nha Trận đã đến cực hạn tầng thứ chín, Trần Thất hơi hoạt động gân cốt, trên người liền phát ra khí tức cương mãnh dữ dằn giống như một con thú hung ác, tùy thời đều muốn phát uy. Cỗ khí thế hung ác này chợt phát chợt thu, có điều mọi người ở trên Ngũ Độc Đào Hoa trướng không ai có thể xem nhẹ hắn.

Nhất là Vạn Kỳ, từ khi lên Vạn Hoa lâu thì đã bị coi như “người vô hình”, ngay cả muội tử cũng không để ý đến hắn. Ngày hôm nay vốn dĩ phải bày ra trăm phương nghìn kế mời tới được hai vị bàng môn tán tu, còn muốn mang theo mấy huynh đệ kết nghĩa của mình tới đây. Có điều Vạn Phương đã từng nhắc nhở hắn ta, lần này tới đều là đạo môn đại phái, không phải là nơi người phàm tục có thể đến. Vạn Kỳ nói dù có thế nào cũng không cho phép hắn ta đem theo Dương Châu bát anh, hắn vì không muốn làm mất mặt ca ca của mình nên mới để ca ca mình mang theo hai vị tu sĩ bàng môn lên lầu.

Vạn Kỳ thấy Trần Thất lợi hại, cũng thấy được uy phong của hai vị trưởng lão của Đào Hoa giáo, trong lòng không cam lòng, nổi lên nhiều tâm tư, thầm nghĩ: “Dương Châu bát anh chúng ta đều là những tinh anh, sao lại không so được với người này? Dựa vào cái gì mà không có người đến nhận chúng ta làm đồ đệ, truyền thụ pháp thuật tiên đạo? Lúc này đây khó khăn mặt mũi em gái thông đồng với Mã Nguyên của Đào Hoa giáo, chỉ chớp mắt Mã Nguyên đã bị người ta đánh sống chết không biết. Đào Hoa giáo cử ra hai vị trưởng lão cũng không dám làm gì người đánh giết Mã Nguyên. Xem ra tam phái lục viện mới chân chính là tiên đạo môn phái. Ta nên tìm cách gì đó tiếp cận ba thiếu niên này. Chỉ cần ta có thể ra nhập phái Thanh thành, bằng vào tư chất của ta, sao không thể vượt qua bọn họ? Hiện giờ ăn nói khép nép cũng không sao, sau này chung quy sẽ làm cho bọn họ cũng cúi đầu bái ta. Chờ ta tu thành đạo thuật, đem những huynh đệ kết nghĩa đều dẫn đến ra nhập Thanh Thành, chỉ sợ Dương Châu bát anh sẽ phải sửa làm Thanh Thành bát tú...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.