Chương trước
Chương sau
Sáu đại yêu vương pháp lực hùng hồn, lại là sáu người liên thủ, con quái ngư bảo vệ cửa kia sau khi chống đỡ hai ba canh giờ cuối cùng không chịu nổi. Cánh cửa này chính là bản thể của quái ngư. Cho nên sau khi cánh cửa nó bảo vệ sụp đổ con quái ngư này cũng kêu lên một tiếng, hóa thành một luồng khói đen bay lên không trung bỏ chạy. Nhưng Bạch Mi Thần, Hoa Liễu Ma, Vạn Pháp Yêu Vương, Bạch Hạc Đồng Tử, Tiên Vượn Lão Tổ, Ngũ Thông Ma Quân sao có thể để nó chạy thoát? Họ đều vận pháp lực chặn lại.

Bạch Mi Thần pháp lực cao nhất nên ra tay nhanh nhất, ba mươi sáu cái Bạch Mi Phi Châm hóa thành sợi dây bạc, dệt thành một tấm vải gấm màu bạc, ném ra một cái đã bắt được ba đạo khói đen này. Gã yêu vương này chỉ hắc một tiếng, không tiếng động thu lấy ba đạo khói đen, độn quang tung lên liền xông thẳng vào tiên phủ. Những đại yêu vương còn lại cũng tự ra tay nhưng bảy quầng ánh sáng màu đen rất có linh tính, lực lượng lại lớn, sáu đại yêu vương tuy rằng đều luyện thành cương khí đến tầng đỉnh phong nhưng pháp lực có cao có thấp. Bạch Mi Thần thu phục ba luồng khói đen không có chút cố sức, nhưng năm tên yêu vương còn lại không thể vận dụng pháp lực như hắn. Trừ Hoa Liễu Ma và Hoa Liễu Ma chặn lại hai đạo, Vạn Pháp Yêu Vương ngăn lại một đạo, vẫn còn có một đạo khói đen mạnh mẽ thoát đi. Vạn Pháp Yêu Vương, Bạch Hạc Đồng Tử, Tiên Vượn lão tổ, Ngũ Thông Ma Quân đều sốt ruột đi vào tiên phủ, trong phút chốc lại thua cuộc nên cũng không nguyện ý hao tâm tổn sức, liền mặc kệ nó chạy thoát mà theo sát phía sau Bạch Mi Thần tung độn quang đi vào tiên phủ.

Đồ Ma Quân nhìn thời cơ nhanh nhất, thấy sáu đại yêu vương đã đánh vỡ một cánh cửa, hắn liền thu Thất Sát Lang Yên xoay người độn quang bay về phía cánh cửa con quái ngư kia bảo vệ. Con vượn khổng lồ toàn thân lửa đỏ thấy Đồ Ma Quân chạy thoát, lại bay khỏi cánh cửa bảo vệ thì trên mười ngọn quang hoa lóe lên liên tục, phóng ra mười đạo cầu vồng đuổi theo lão ma đầu này giao đấu không ngớt.

Đồ Ma Quân thầm mắng một tiếng, thầm nghĩ: “Nghiệt súc này không ngờ lại khó chơi như vậy. Nó không giữ cửa của mình mà chạy theo ta dây dưa làm gì?”

Đồ Ma Quân muốn nhặt chút tiện nghi cũng chưa nhặt được, hai đạo nhân vô danh kia bỗng nhiên người và kiếm hợp nhất, hóa thành một đạo cầu vồng nhiều màu xuyên thủng cánh cửa mà con chim ri bảo vệ, mạnh mẽ tiến vào trong tiên phủ.

Hai vị trưởng lão của Đào Hoa giáo vốn muốn học Đồ Ma Quân nhưng công phu kém hơn, trong giây lát, cánh cửa mà sáu đạo yêu vương đánh phá kia đã lại xuất hiện một con thần thú bốn cánh sáu chân, cả người nửa vảy nửa lông giống như có rất nhiều hung uy. Lý trưởng lão lúc này mới biết thế nào cũng phải tự mình đánh phá cấm chế trên cánh cửa, nếu không thì không thể tiến vào tòa tiên phủ này, nên cùng Điêu trưởng lão thét dài một tiếng, rung người lên, quần áo trên người rơi xuống hết, lộ ra thân thể mềm mại trần truồng, tập trung thi triển độc môn bí pháp của Đào Hoa giáo tấn công cánh cửa này.

Đồ Ma Quân cùng con vượn lửa kia đấu với nhau không ngừng có ánh lửa bay ra. Đúng lúc này Trần Thất thu Tinh thần thạch đã đến gần tảng đá mà La Phù lục nữ và Vạn Kỳ đang ở. Trần Thất chính là kẻ độc ác, thầm nghĩ: “Cái gọi là đêm dài lắm mộng, cơ hội tốt như vậy trước hết ta xuống tay giết Vạn Kỳ cùng hai gã tán tu xui xẻo đi. Dù sao ta cũng tinh thông hỏa hệ đạo pháp, xen lẫn trong pháp thuật của con vượn lửa kia La Phù lục nữ cũng không nhìn ra. Trái lại còn có thể thử được một chiêu “sơn tặc cứu mỹ nhân”, nói không chừng còn lừa được cô nương Vạn Phương về tay.”

Trần Thất thoáng tính toán trong lòng liền vận chuyển Hỏa Nha Trận, bay ra ba đạo mầm móng chân hỏa, hóa thành ba đạo cầu vồng lửa lung linh uốn lượn bay múa lẫn vào đám pháp thuật của con vượn lửa. Đồ Ma Quân đấu với con vượn lửa khổng lồ đến tối tăm mặt mũi, nào biết có người tính toán bọn họ.

Trần Thất thấy con vượn kia hét to một tiếng, từ mười móng vuốt bay ra mười đạo cầu vồng lửa thì hơi chuyển ý niệm trong đầu, phân chia mầm móng chân hỏa của mình thành ba đạo dán lên mười đạo cầu vồng lửa này, sau đó làm bộ như từ trong ánh lửa vụt ra bay đến chỗ của Vạn Kỳ và hai tán tu kia.

Đám người La Phù lục nữ cùng Vạn Kỳ vừa bắt đầu rất vui mừng, đã muốn ngắt sạch sẽ linh thảo trên tảng đá khổng lồ lơ lửng này. Chỗ tốt khác không nói, chỉ những linh dược nà, đã đủ khiến họ vui mừng quá đỗi. La Phù lục nữ còn chưa làm gì thì Vạn Lỳ đã ngắt không ít linh dược, hơn nữa nuốt ngay tại chỗ, dùng chân khí phá tan hơn trăm khiếu huyệt, có chút được voi đòi tiên thì thầm:

- Thất thiếu kia sao còn không trở về? Nếu hắn có thể dẫn theo chúng ta xâm nhập vào tiên phủ, nói không chừng còn có cơ duyên ngàn năm có một. Hắn sao lại ích kỷ như vậy, tự mình đi cũng không mang theo chúng ta?

Nhưng chờ Đồ Ma Quân dẫn con vượn gác cổng khổ lồ kia ra ngoài, hai gã đều là ma đầu cương khí đỉnh phong đấu với thần thú, Thất Sát Lang Yên âm độc vô song, lửa của con vượn khổng lồ cũng đốt trời nấu biển. La Phù lục nữ cùng Vạn Kỳ và hai vị tán tu mà Vạn Kỳ mời đến đều bắt đầu kinh hoảng. Hai vị tán tu cùng La Phù lục nữ mặc dù có chút pháp lực nhưng đại tu sĩ cấp số bậc này ra tay, cho dù pháp lực kém cũng không phải bọn họ có thể ngăn cản. Chỉ là không có Trần Thất ở đây nên bọn họ dù muốn chạy cũng không xong, do đó mà vô cùng kinh hoảng.

Đúng lúc này ba đạo cầu vồng lửa bay xuống, sáu cô gái Vạn Phương mặc dù liên tục thi triển pháp thuật muốn ngăn cản nhưng ba đạo cầu vồng này là Trần Thất toàn lực ra tay, căn bản không phải pháp thuật thô thiển của các nàng có thể ngăn trở. Trần Thất tu luyện thượng cổ đạo thuật, ngay cả đại yêu cấp số Ngưng sát cũng có thể đối phó huống chi các nàng mới chỉ là tu vi luyện khí tầng nhập khiếu.

Vạn Phượng thấy ba đạo cầu vồng này đều lao về phía anh trai mình và hai gã tán tu kia thì trong lòng hoảng hốt, lập tức la lên hoảng sợ. Nhưng khi ba đạo cầu vồng này đang định siết cổ Vạn Kỳ và hai tên tán tu thì bỗng nhiên trên người ba người cùng xuất hiện một đám ánh sáng vàng, đám ánh sáng vàng này xuất hiện giữa không trung, hóa thành một tòa tháp vàng, bảo vệ tính mạng cho ba người Vạn Kỳ.

Ba đạo cầu vồng đỏ của Trần Thất nhào vào tòa tháp vàng này bị pháp lực vạn quân của tòa tháp chấn bắn ngược trở lại. Trần Thất thấy thế trong lòng cũng cả kinh, âm thầm kêu khổ: “Đây là bản thân ta sơ sẩy, mua dây buộc mình. Những Kim Cương Phù Tiền này chính là ta cho Vạn Phương các nàng.”

Vạn Phương hơi bình tĩnh lại, lúc này mới đi đến chỗ Đại sư tỷ Mạc Khinh Văn lấy pháp quyết thao túng tòa tháp vàng, nhỏ giọng kêu:

- Mấy vị sư muội nhanh theo ta trốn vào trong tòa Kim Cương bảo tháp này. Đây là Kim Cương Phù Tiền mà Thất công tử tặng, Phù Tiền này chính là dùng Kim Cương Tam Muội Pháp của Phật môn tế luyến, Kim Cương bảo tháp có thể chống đỡ một canh giờ, trong một canh giờ này chúng ta có thể được an toàn.

Trần Thất âm thầm thở dài một tiếng, đẩy nhanh tốc độ thu Tinh thần thạch. Con cóc vàng thấy chủ nhân của mình như vậy cũng cố gắng thao túng Ngũ Khí Tạo Hóa Đỉnh, phun ngũ sắc diễm hà bao phủ không gian bên ngoài, che lấp hết không gian bên ngoài tiên phủ. Hai vị đạo nhân vô danh đã xâm nhập vào tiên phủ tất nhiên sẽ không chú ý đến thay đổi ở bên ngoài. Đồ Ma Quân đang đấu với con vượn khổng lồ cùng hai vị trưởng lão Đào Hoa giáo cũng có việc bám trụ. Đồ Ma Quân đấu với con vượn khổng lồ kia không rảnh phân thân, Lý trưởng lão cùng Diêu trưởng lão của Đào Hoa giáo muốn phá cánh cửa tiên phủ kia ngay cả một tia tinh lực cũng không chia được, cho nên không có người phát hiện Trần Thất phá rối.

Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp chính là phun ra nuốt vào nguyên khí thiên địa. Thời cổ đại nó cũng được biết đến với năng lượng mạnh mẽ và là lựa chọn tốt nhất để vận chuyển nhiều đại trận lợi hại. Có điều so sánh với Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Hỏa Nha Trận cũng không có pháp lực hùng hồn trứ danh, tuy pháp lực so với pháp lực đạo pháp của các phái thì mạnh hơn nhiều, nhưng không so được với Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp.

Nguyên chủ nhân của tòa động phủ thượng cổ chính là người luyện chế ra đạo quyết sơn mạch này. Cho nên cả tòa động phủ, còn cả các loại trận pháp, cấm chế, tất cả đều là Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp tế luyện thành. Bên trong có hơn ba nghìn khối Tinh thần thạch đều ẩn chứa cấm chế của Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp. Để nhanh chóng thu hồi những Tinh thần thạch này Trần Thất đều tế luyện tầng đầu tiên. Nhưng mỗi lần tế luyện một khối, Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp sẽ tự vận chuyển hấp thu một ít linh khí trên Tinh thần thạch. Trần Thất chỉ cảm thấy vận chuyển đạo quyết này càng ngày càng thông thuận, bỗng nhiên một chỗ khiếu huyệt trong cơ thể chấn động ầm ầm. Một đoàn Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp đã đóng quân ở đó.

Đoàn Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp diễn biến mấy lần tại khiếu huyệt này, cuối cùng biến thành một con khỉ kỳ lạ có hai cánh. Con quái thú này đều được ngưng tụ bằng chân khí Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú, tuy không phải con vật sống thật sự, thân hình cũng hư ảo không ngừng, khi thì duy trì không được mà tan đi, nhưng sự thần kỳ của nó cũng khiến Trần Thất giật mình không nhỏ.

Đoàn Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú chân khí này mới tự hình thành, Trần Thất đã cảm thấy bốn luồng chân khí trong cơ thể cùng nhau nổ vang, khống chế có chút khó khăn.

Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp lại đột phá cửa ải Luyện khí Nhập khiếu này Trần Thất cũng không cảm thấy kỳ quái. Dù sao khiếu huyệt quanh thân thể hắn đã đả thông từ sớm, đa số khiếu huyệt đều là Thái Thượng Hóa Long quyết và Hỏa Nha Trận hai loại tâm pháp đều hai lần đả thông khiếu huyệt, làm cho khiếu huyệt rộng lớn hơn người thường gấp mười lần. Huống chi Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp chỉ đả thông một khiếu huyệt cũng không tính là tu vi tăng mạnh, nhưng luồng chân khí này ngưng tụ thành lại khiến Trần Thất sinh ra cảm ứng với các Tinh thần thạch, nguyên khí trên Tinh thần thạch dư thừa không thể tưởng tượng được, thông qua một đồng đạo kỳ dị nào đó rót vào khiến cho Trần Thất mới nhập môn Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp bỗng nhiên nhanh nhẹn hẳn lên.

“Không xong rồi. Long Hổ Nhiếp Thống Ngự Vạn Thú Chân Pháp này không ngờ còn có thể biến hóa như vậy. Ta tu luyện Hỏa Nha Trận, Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Thôn Nhật Thần Viên Biến xưa nay chưa từng có sai lầm đúng không?”

Vốn trong tòa động phủ cổ tiên này, ba nghìn Tinh thần thạch bên ngoài tiên phủ chính là một tòa đại trận. Trần Thất tế luyện hơn một ngàn khối đã tương ứng với tòa đại trận này, cộng thêm nguyên chủ của tòa đại trận đã không ở đây cho nên Trần Thất trở thành chúa tể của đại trận này. Tòa đại trận đó vốn là chỗ mà chủ nhân của tòa động phủ này dùng để tu luyện đạo pháp, tăng tiến tu vi. Một khi cảm ứng được chủ nhân có nhu cầu pháp lực cấp bách, liền nghịch chuyển rót thêm nguyên khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.