Chúng tôi cùng ngồi vào bàn ăn, cha và dì Vân ngồi cùng nhau còn tôi thì...chắn chắn ngồi cạnh Lục Thiếu Kỳ.
Ngoài những gì xảy ra mấy phút trước thì hai đứa không nói với nhau câu nào nữa, mặt cậu ấy vẫn giữ duy nhất một biểu cảm không thay đổi.
Dì Vân khui một chai rượu vang đỏ ra rót vào li cho cha tôi, người ta uống bia rót đầy li còn uống rượu thì chỉ nửa li là vừa.
Bỗng nhiên dì dừng lại, ngó nhìn Thiếu Kỳ như giới thiệu với cha con tôi.
- Anh cũng biết Lục Thiếu Kỳ mà đúng không?
Dì nhìn qua tôi, tôi chớp mắt hai cái trong vô thức.
Dì nói.
- Đây là Lục Thiếu Kỳ, cháu của dì nó chạc tuổi con đó.
Tôi khẽ gật đầu làm ra bộ mặt hiếu kì nhưng thực chất tôi biết cậu ta lâu rồi.
Cha tôi tự nhiên hỏi đến Thiếu Kỳ, từ bao giờ mà cha quen biết với cậu ấy nhỉ? Lúc trước có bao giờ tôi đưa cậu ấy đến nhà tôi đâu mà cha tôi lại biết.
- Cha cháu dạo này sao rồi? Gần đây công việc bận rộn quá chú cũng không gọi điện gì hết.
Cha của cậu ta sao?
Thì ra là chỗ người quen với nhau vậy mà tôi lại vô tri như vậy. Truyện Truyện Teen
Tiếng nói của người kế bên tôi phát ra, rất đằm thắm dễ nghe.
- Dạ, cha cháu vẫn hay đi công tác thường xuyên như trước thôi chú ạ! Ông ấy vẫn khoẻ như voi nhưng có điều dạo gần đây hơi nghiêm khắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-phao-hoa-duoi-mua/2810980/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.