Trần Hoài mạo hiểm mù mắt nhanh chóng chụp cho Ngụy Lai Thu mấy bức ảnh, vì giả bộ giống như đang chụp trộm, Ngụy công tử cũng nhọc lòng bày ra các loại tư thế giống như tùy ý nhưng lại lộ ra đầy đủ vóc người.
Trần Hoài nhìn bộ dạng Ngụy Lai Thu tập trung pose hình, không khỏi sinh ra nghi hoặc sâu sắc: trong đầu Ngụy công tử cả ngày chỉ nghĩ tới cái gì vậy cà?
Trần Hoài không dám nhìn kỹ mấy bức hình kia, một mạch gửi hết cho Ngô Đế Lâm, Ngô Đế Lâm cũng là người sảng khoái, vừa nhận hình liền chuyển tiền.
Ngụy Lai Thu ở một bên lẩm bẩm: “Chia cho em một nửa, chia cho em một nửa, chia cho em một nửa….”
Trần Hoài: ….phú nhị đại gì đó thật quá ảo diệu.
Thật nhanh chuyển cho Ngụy Lai Thu ba trăm đồng, Trần Hoài liền xách hành lí đi ra ngoài.
Ngụy Lai Thu cả kinh nói: “Anh đi đâu vậy?”
Trần Hoài ý tứ sâu xa: “Cậu xác định muốn biết?”
Đã từng ăn rất nhiều thức ăn cho chó, Ngụy Lai Thu lập tức tỉnh ngộ, lòng tràn đầy sợ hãi: “Không, tuyệt đối đừng nói cho em biết.”
Trần Hoài khẽ mỉm cười, trêu chọc Ngụy Lai Thu xong, tinh thần sảng khoái mà chạy tới phòng Vương Tri Tranh.
Trên đường đi, Trần Hoài thầm nghĩ lát nữa nên lấy tư thế gì xuất hiện ở trước mặt Vương Tri Tranh mới tốt.
Kiều Tinh đã tìm được nơi trú thân, bây giờ hẳn đã giả say nhờ người tha đi, Vương Tri Tranh chắc chắn phòng không mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-ket-hon-cung-tong-giam/2793155/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.