Khúc Hạ ghé sát người hắn. Chu Luân cũng cảm nhận được hạt đậu nhỏ đã cách mặt hắn vài cen ti mét. Chu Luân há miệng, nhướng cổ muốn ngậm nhưng Khúc Hạ lùi ra. Cậu nhéo mũi hắn: "Nhưng em không cho đâu. Đừng hòng."
Chu Luân nuốt khan, tiếc nuối khi không ngậm được hạt đậu hồng hắn yêu thích.
Khúc Hạ dày vò Chu Luân. Hắn muốn cậu, muốn liếm mút hạt đậu nhỏ, muốn ngậm cây nấm của cậu nhưng Khúc Hạ không hề đáp ứng làm hắn như muốn khát khô. Thậm chí cậu còn thô bạo hành hạ khẩu súng của hắn. Nhưng càng làm như thế thì Chu Luân càng thêm sướng.
Hắn muốn nhìn cậu nhưng bị bịt mắt rồi, chẳng thể làm gì được.
Lần đầu tiên Chu Luân mới có cảm giác bản thân như một con sâu nằm trong kén, muốn hóa thành bướm để được tung cánh bay tự do.
Khúc Hạ đã mở rộng đường ống, sau đó mới giang rộng chân, chỉnh nòng súng hắn kề cận miệng động rồi từ từ ngồi xuống.
Khúc Hạ không hề biết, hình ảnh này rất giống quá khứ Chu Luân gặp phải. Nhưng khi đó hắn cố giãy giụa thoát ra, còn lần này là hắn tự nguyện và có chút mong chờ.
"Khúc Hạ... muốn ôm em, làm ơn, cho anh ôm em..."
"Không cho. Ngồi ngoan đi, em đang hấp diêm anh đó. Anh thích không?" Người đàn ông này... khi ra vẻ thì xưng tôi, lúc mè nheo năn nỉ cậu lại xưng anh. Thấy mà ghét!
Khúc Hạ cười khúc khích, đợi bên trong đã chịu được độ to của khẩu súng này, Khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-duoc-len-hashtag/3305185/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.