Kelly la lên: "Coi chừng!"
Nhưng trễ rồi, Khúc Hạ trượt chân té xuống biển. Đúng lúc này có một đợt sóng ập tới cuốn Khúc Hạ văng thẳng qua bãi đá bên cạnh. Tất cả mọi người chỉ nghe Khúc Hạ hét lên đau đớn. Chu Luân nhảy lên tảng đá cao, như một con rắn trơn trượt lội xuống nước. Mà lúc này, Khúc Hạ vùng vẫy bám chặt vào đá để không bị sóng biển đánh văng đi mất. Trên trời mây đen đã kéo đến, cơn mưa đầu tiên xuất hiện.
Đầu cậu đau như bị búa bổ làm hai. Điều này làm cậu nhớ đến cái đau đớn của kiếp trước. Cái đau khi nằm lên bàn mổ bị người ta lấy đi một quả thận. Bởi vì cậu bán thận chui nên thuốc tê không đủ nhiều, lúc tỉnh dậy nó đau không khác gì phụ nữ đi đẻ. Lúc uống thuốc tự vẫn tim cậu đau như có ai đó bóp chặt nó vậy. Trong cơn choáng váng, Khúc Hạ thầm nghĩ, nếu cậu buông tay thì thế nào nhỉ. Có phải giống như tiểu thuyết hay viết, cậu sẽ trôi đến hòn đảo của nhân ngư sinh sống hay không.
Như có ma lực nào đó thôi thúc, cậu dần dần thả lỏng cơ thể, hai tay đang bám vào đá dần buông lơi. Đúng lúc sóng biển đánh ập tới, cuốn cậu ra xa.
Lăng Tùng hô lớn: "Mau lên, phụ cậu ấy một tay!"
Chu Luân một tay ôm lấy Khúc Hạ đã ngất từ lâu, một tay cố níu vào mõm đá cố dùng lực để leo lên. Mưa càng ngày càng nặng, từng hạt mưa nặng nề đập vào mặt như kim châm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-duoc-len-hashtag/2438994/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.