Trời ơi, ngủ chung với crush thì ai mà chịu cho nổi!
Khúc Hạ nhìn thấy Chu Luân đang chỉnh độ sáng của đèn ngủ, đó là chiếc đèn hình vỏ sò mà cậu tặng cho hắn hồi đi show thực tế sinh tồn. Cậu nhớ ra hắn có một căn phòng chuyên lưu giữ đồ fan tặng cho mình. Cậu cũng không biết cảm xúc của mình hiện giờ như thế nào.
Hạnh phúc chăng? Có một chút.
Chu Luân thấy Khúc Hạ thất thần, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đèn ngủ kia, Chu Luân xoa đầu cậu: "Mau ngủ đi."
Khúc Hạ như robot, cứng ngắt leo lên giường, Chu Luân chu đáo đắp chăn cho cậu. Khúc Hạ tò mò nhìn hắn: "Anh có tật xấu gì khi ngủ không vậy?"
Chu Luân nghĩ ngợi một lúc, như đang cố nhớ xem mình có tật xấu gì, lát sau hắn mới cất tiếng: "Tật xấu... tất nhiên là không. Còn em, có tật xấu gì không?"
"Đương nhiên là không. Em ngủ ngoan lắm, anh cũng biết mà."
Thực tế hai người họ từng ngủ chung lúc quay show thực tế sinh tồn, cũng không hiểu sao cậu rỗi hơi đi hỏi vấn đề này. Hoặc có khi lúc ấy quay show nên ai cũng mệt, lưng vừa đặt xuống nệm đã ngủ khò khò, làm gì có thời gian suy nghĩ chuyện khác. Khúc Hạ tự cho là như vậy.
Chu Luân gật gù: "Cho dù em có tật xấu tôi cũng không chê."
Sao câu này nghĩa của nó cứ sai sai kiểu gì ý, Khúc Hạ gãi má, cũng không biết nó kiểu gì. Cậu chỉ lo Chu Luân ngủ say đạp trúng cái chân bó bột của cậu thôi.
Quả nhiên, Chu Luân không hề có tật xấu khi ngủ.
Nhưng ngược lại Khúc Hạ, cậu cũng không hiểu vì sao cái giường rộng như thế, cậu lại nằm trong lòng Chu Luân, e ấp như chú chim non.
Khóe miệng Khúc Hạ giật mấy cái, ngơ ngác nhìn lồng ngực săn chắc trước mặt. Cậu không nhớ Chu Luân đã cởi áo ngủ lúc nào, ánh mắt cậu trượt từ trên hầu kết đối phương, chầm chậm chạy dọc xuống dưới, lướt qua hai viên đậu đỏ rồi tiếp tục xuống dưới, sáu khối cơ bụng săn chắc, trên đó còn đính thêm chiếc khuyên rốn bằng bạc lấp lánh. Càng nhìn mặt Khúc Hạ càng đỏ, cậu nuốt khan, cảm giác bên dưới có gì đó đang động đậy.
Khúc Hạ nhìn cánh tay người kia đang gác lên eo mình, cậu nhẹ nhàng gỡ tay người kia ra, thình lình có sức mạnh nào đó kéo cậu áp sát mặt vào lồng ngực, Khúc Hạ đỏ mặt, nhưng lại luyến tiếc không muốn rời khỏi lồng ngực người kia.
"Còn sớm mà... ngủ thêm chút nữa..."
Trên đầu cậu vang lên giọng nói trầm khàn vào buổi sáng sớm. Khúc Hạ xấu hổ, giọng lí nhí không biết người kia có nghe hay không.
"Anh... dậy đi... hôm nay không có lịch trình à?"
"Có... ba giờ có buổi livestream..." Chu Luân lầm bầm, cố kéo người kia sát vào người mình. Chân hắn đụng phải chân cậu, cậu lo cái tay bó bột của mình có chuyện, vội nói lớn: "Anh! Anh! Coi chừng đụng phải tay bị thương của em!"
Đột nhiên Chu Luân mở mắt, hắn kiểm tra tay cậu, thấy vẫn bình thường liền thở phào trong lòng. Hắn nhắm mắt, dường như muốn ngủ tiếp.
"Không có sao mà, ngủ tiếp đi."
Khúc Hạ hơi cựa quậy, cậu đỏ mặt: "Anh... có cái gì đó đè em..."
Chu Luân bực bội vì Khúc Hạ cứ làm phiền mãi, hắn xốc chăn lên định nói chân hắn chưa đè lên chân cậu mà. Thế nhưng khoảnh khắc hắn xốc chăn lên, cả hai im lặng.
Hai người im lặng tầm năm giây, Chu Luân chậc lưỡi ngồi dậy, còn cậu đã sớm vùi mặt vào chăn núp kĩ rồi. Chu Luân chỉ liếc nhìn cậu, sau đó đứng dậy.
Nhưng hạ bộ bên dưới của hắn đã đội lên thành túp lều nhỏ.
Khúc Hạ cũng không nghĩ rằng cây hàng to lớn của Chu Luân không hề báo trước mà cứ chọt vào người cậu mãi. Khúc Hạ nghe tiếng thở nặng nề nên giở chăn ra xem thử. Hình ảnh đầu tiên ập vào mắt cậu là hình bóng lờ mờ Chu Luân đang "tập thể dục" buổi sáng trong nhà tắm. Khúc Hạ chửi thầm một câu, hóa ra nhà tắm dùng kính mờ, thế chẳng phải hôm qua cậu bị hắn ta nhìn thấy hết rồi sao?
Khúc Hạ mếu máo dùng chăn bịt hai tai mình lại, thế nhưng tiếng thở nặng nề của Chu Luân như một loại ma thuật nào đó cứ quẩn quanh bên tai cậu. Ma âm kia khiến cho bên dưới cậu nóng nóng, Khúc Hạ mím chặt môi, hai chân khép chặt lại, cậu cố gắng nhớ tới mấy cảnh phim kinh dị từng xem, cố để đầu óc không tập trung nghe thanh âm kia, nhưng mãi vẫn không làm gì được.
Lúc Chu Luân đi ra thì nhìn thấy một khối ụ to to trên giường, khóe môi hắn chỉ nhếch lên, cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, chỉ thấy hắn mặc mỗi quần đùi, để trần, trên vai vắt cái khăn rồi đi ra khỏi phòng.
Chu Luân đúng chuẩn là người đàn ông chu đáo, hắn nấu bữa sáng xong mới gọi cậu dậy. Khúc Hạ ra phòng khách thì thấy bộ micro thu âm của mình để trên bàn, Chu Luân nói do Quân Bảo đưa tới, thế nhưng vì sao không đưa luôn quần áo cho cậu thì Chu Luân không nói.
Khoảng một giờ trưa, trợ lý Chu Luân bấm chuông, chuẩn bị đồ đạc và quần áo cùng hắn đến trường quay. Chu Luân căn dặn cậu ở nhà cẩn thận, hạn chế đi lại, cho dù chống nạng cũng không được. Nhận được cái gật đầu như giã tỏi của Khúc Hạ làm đáp án, Chu Luân cùng trợ lý rời khỏi nhà.
Chu Luân đi rồi Khúc Hạ mới có tâm trí làm nhạc. Lời bài hát lúc trước bị lạc mất ở đâu không biết, giờ chỉ còn cách tìm cảm hứng để viết lại. Hơn nữa lời bài hát đó khá sến súa, cậu ngại nên không lưu giữ trên máy tính, Khúc Hạ thở dài, mất rồi cũng tốt. Bài hát ấy là lời tâm tình của kẻ đơn phương, có cho vàng cậu cũng không dám để cho Chu Luân nhìn thấy.
Chu Luân nhìn thấy, chắc chắn sẽ biết những lời đó là dành cho hắn.
Lâu rồi cậu không thu âm bài mới cho Họa Mi, Khúc Hạ tranh thủ Chu Luân đi vắng để thu âm cho xong, cũng may cậu thuận tay trái nên không có gì là khó.
Bốn giờ chiều, trên mạng xôn xao chạy vào fanpage gà KFC vị mới để xem livestream. Chu Luân vẫn luôn giữ thần thái và sáng ngời như mọi ngày. Hôm nay hắn mặc áo sơ mi trắng có in họa tiết chim hạc. Chiếc ghim cài lá phong làm điểm nhấn cổ áo khiến ai cũng phải nhìn vào nó. Nữ MC mặc một chiếc đầm màu tím có ren, tóc uốn xoăn kết hợp với kẹp ngọc trai vô cùng xinh đẹp. Chu Luân vừa xuất hiện đã chào những người xem livestream, đồng thời khen MC hôm nay xinh đẹp một cách khéo léo.
Nữ MC hồ hởi trò chuyện với Chu Luân vài câu, hai người bắt nhịp rất nhanh, kẻ tung người hứng khiến người em không nỡ rời đi, số lượng người xem càng lúc càng đông.
Lần livestream này Chu Luân giới thiệu KFC vị mới, đây là loại hắn làm gương mặt đại diện, cũng là minh tinh duy nhất quảng bá cho dòng sản phẩm này. Fan Chu Luân phấn khích đặt hàng, nữ MC nghe ekip bên ngoài nói đơn hàng nhiều quá, có thể trang web sẽ bị sập thì càng tung hứng với Chu Luân hơn.
Livestream không chỉ đơn giản là ngồi nói chuyện, sẽ có trò chơi cho Chu Luân tương tác với fan hoặc hắn phải thực hiện thử thách. Để đổi không khí cho buổi livestream thêm sinh động hơn, nữ MC nói: "Trước khi anh Lucas bốc thăm thì đạo diễn đã ra một yêu cầu đó nha."
"Hả? Đạo diễn nói nhỏ với Vân Trang lúc nào thế? Sao tôi không biết vậy?"
Chu Luân buồn xo. Hắn thừa biết đây là kịch bản nên tự nhiên diễn theo. Vân Trang là nữ MC thầm khen trong lòng, minh tinh có khác, thay đổi sắc mặt vô cùng tự nhiên, cô nhoẻn miệng cười.
"Hm... đạo diễn muốn Lucas gọi điện cho một người mà gần đây Lucas hay liên lạc nhất để cùng nhau thực hiện thử thách."
"Gì cơ? Thế lộ hết bí mật của người ta rồi." Chu Luân vô cùng tự diên diễn nét ngạc nhiên.
"Ái chà, nghi ngờ lắm nha. Nhưng thử thách đưa ra rồi, Lucas không được lươn nha."
"Trợ lý không tính nha!" Vân Trang nói tiếp. Khóe môi Chu Luân cong lên, cũng không ngạc nhiên lắm khi bị MC phát hiện mình muốn gọi trợ lý.
Trợ lý đem điện thoại đến cho hắn. Bên dưới bình luận đa phần đều suy đoán hắn sẽ gọi cho Tố Tố. Hôm qua hắn còn ăn cơm chung với Tố Tố, hôm nay thì mang ghim cài áo Tố Tố tặng, fan Dưa Hấu hô hào đã chuẩn bị tô để hứng cẩu lương. Chu Luân vẫn giữ nguyên nét mặt lạnh nhạt mà mở điện thoại ra. Tổ hậu cần bên ngoài chuẩn bị kết nối điện thoại hắn với màn hình lớn để livestream.
Tiếng chuông đổ vang lên, cả MC và người xem đều hồi hộp không biết hắn sẽ gọi cho ai. Vì đảm bảo bí mật số điện thoại cá nhân của nghệ sĩ, màn hình chỉ hiển thị khi đối phương chấp nhận call video. Lần đổ chuông thứ nhất không ai bắt máy.
Vân Trang cũng không để thời gian chết, cô nàng trêu ghẹo: "Ái chà, không ai bắt máy... có khi nào người đó đang quay phim không?"
Tố Tố đang ở trong đoàn phim, có lẽ là đang quay nên không nhận điện thoại.
Chu Luân chỉ cười mà không nói. Hắn vẫn gọi cho đối phương, lần đổ chuông thứ hai như cũ không ai bắt máy.
Đôi mày Chu Luân đã nhíu lại. Hắn lo lắng, sao không bắt máy, có phải có chuyện gì rồi không.
Bên dưới bình luận, fan Dưa Hấu quả quyết Chu Luân gọi điện cho Tố Tố.
Lần gọi thứ ba, bên kia mới bắt máy.
Chu Luân không đợi đối phương lên tiếng, hắn đã hỏi: "Đang làm gì đấy? Sao không chịu bắt máy?"
Fan chưa bao giờ gặp một Chu Luân dịu dàng, hỏi han ân cần như thế!
Màn hình lớn đằng sau lưng Chu Luân đã kết nối, để lộ một gương mặt ngơ ngác.
Mà gương mặt ấy là của Khúc Hạ. Cậu đáp: "Hả? Nãy em đi tè, lỡ tay bấm chốt nên mở không ra."
"Chốt ấy em phải đẩy sang trái."
"Cái chốt cửa khó ở giống anh lắm luôn."
Chu Luân hắng giọng: "Khụ..."
Vân Trang phì cười. Khúc Hạ nhận ra có người ngồi bên cạnh hắn. Khúc Hạ há to miệng định nói gì đó. Xong rồi, bị fan thấy hết rồi. Chu Luân biết Khúc Hạ hỏi gì nên nhếch môi đắc ý: "Anh đang livestream. Hình tượng của em sụp đổ rồi Hạ à."
"Sao anh không nói sớm, trời ơi... giờ em tắt call, sau đó anh gọi lại như chưa hề có chuyện gì xảy ra được không?"
Dưới sự ngỡ ngàng của MC và ekip, Chu Luân hùng hồn tuyên bố: "Được!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]