Cứ như thế Khúc Hạ ngủ chung với Chu Luân.
Trời ơi, ngủ chung với crush thì ai mà chịu cho nổi!
Khúc Hạ nhìn thấy Chu Luân đang chỉnh độ sáng của đèn ngủ, đó là chiếc đèn hình vỏ sò mà cậu tặng cho hắn hồi đi show thực tế sinh tồn. Cậu nhớ ra hắn có một căn phòng chuyên lưu giữ đồ fan tặng cho mình. Cậu cũng không biết cảm xúc của mình hiện giờ như thế nào.
Hạnh phúc chăng? Có một chút.
Chu Luân thấy Khúc Hạ thất thần, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đèn ngủ kia, Chu Luân xoa đầu cậu: "Mau ngủ đi."
Khúc Hạ như robot, cứng ngắt leo lên giường, Chu Luân chu đáo đắp chăn cho cậu. Khúc Hạ tò mò nhìn hắn: "Anh có tật xấu gì khi ngủ không vậy?"
Chu Luân nghĩ ngợi một lúc, như đang cố nhớ xem mình có tật xấu gì, lát sau hắn mới cất tiếng: "Tật xấu... tất nhiên là không. Còn em, có tật xấu gì không?"
"Đương nhiên là không. Em ngủ ngoan lắm, anh cũng biết mà."
Thực tế hai người họ từng ngủ chung lúc quay show thực tế sinh tồn, cũng không hiểu sao cậu rỗi hơi đi hỏi vấn đề này. Hoặc có khi lúc ấy quay show nên ai cũng mệt, lưng vừa đặt xuống nệm đã ngủ khò khò, làm gì có thời gian suy nghĩ chuyện khác. Khúc Hạ tự cho là như vậy.
Chu Luân gật gù: "Cho dù em có tật xấu tôi cũng không chê."
Sao câu này nghĩa của nó cứ sai sai kiểu gì ý, Khúc Hạ gãi má, cũng không biết nó kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-duoc-len-hashtag/2438800/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.