Khúc Hạ nhận ra câu nói này. Bởi kiếp trước cậu vì câu nói này mà xao xuyến, có cảm giác lạ với hắn. Cũng chính vì câu nói đó mà người có ý xấu quay lại rồi đăng lên mạng, cậu trở thành tấm bia bị cư dân mạng phỉ nhổ. Nay đột nhiên nghe lại câu nói đó, cậu sợ hãi đến độ hai bả vai bất giác run lên.
"Mau, chúng ta rời khỏi chỗ này thôi."
Khúc Hạ toan định kéo Chu Luân dậy thì hắn nhanh tay hơn, kéo ngã cậu vào lòng hắn. Gia Thành lo lắng ở bên ngoài có người lạ xông đến bất cứ lúc nào nên vội vàng ra xem.
Khúc Hạ hoảng hốt, trong đầu cậu lại hiện về những hình ảnh mà vốn dĩ cậu đã muốn quên đi. Nhưng tình hình trước mắt không cho phép cậu sao nhãng, nghĩ ngợi lung tung. Bởi người kia như biến thành chú cún nhỏ mà ngửi lấy ngửi để cần cổ cậu.
"Anh... bình tĩnh một chút. Anh! Mau tỉnh dậy! Đừng ngủ. Paparazi sẽ chụp được ảnh của anh đấy!"
"Ngoan. Khuya rồi. Đừng ồn... anh khó chịu quá... nóng... ưm... bạch tuộc nhỏ... em học thuộc thoại chưa đó?"
"Anh Luân!"
"Bạch tuộc... em giảm nhiệt độ máy lạnh lại giúp anh... nóng quá."
"Hạ, em mát quá. Thật thích..." Chu Luân thầm thì, dụi đầu vào cần cổ cậu. Mà cái thứ to lớn bên dưới chọc thẳng vào bụng cậu. Đúng lúc này, điện thoại của Khúc Hạ vang lên. Cậu một bên đẩy con cún to lớn ra, một tay lấy điện thoại ra.
Trên màn hình hiển thị số điện thoại của Ân Vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-duoc-len-hashtag/2438768/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.