Khúc Hạ nhận ra con đường này hơi khác: "Anh... chúng ta đến nhà hàng nào ăn cơm vậy?"
"Nhà tôi." Chu Luân đáp.
Khúc Hạ ngạc nhiên: "Gì cơ? Vì sao?"
"À nói sai rồi."
Đợi Khúc Hạ thở phào xong hắn mới nói tiếp: "Là về nhà em lấy đồ rồi sang nhà tôi ở."
"Hả? Gì cơ?" Cậu vừa mới đọc xong bài báo nói cậu được bao nuôi đó. Giờ hắn nói câu đó làm cậu liên tưởng đến. Khúc Hạ vẫn không hiểu tại sao lại phải qua nhà của Chu Luân ở. Cuộc sống hiện tại của cậu đang rất tốt mà.
"Nhưng tại sao?"
"Hôm nay là nghỉ tết rồi."
"Vâng. Em biết mà."
Những nơi khác mãi đến 29 tết mới được nghỉ, trong khi đó Paraside đã cho nhân viên nghỉ từ 23 tết. Còn được thưởng cuối năm hậu hĩnh nữa, phúc lợi ngon như thế nên nhiều người mới mơ ước vào đó.
"Em hứa với tôi là năm nay ăn tết cùng gia đình tôi." Chu Luân thực sự chở cậu về nhà lấy đồ.
Cái này oan cho cậu quá. Cậu hứa khi nào mà không nhớ vậy. Khúc Hạ đứng trước cồn biệt thự nhà ba mẹ hắn mà lòng rối bời. Bà Lan Chi không đợi người làm ra mở cổng, lon ton chạy ra nắm tay cậu dắt vào nhà.
"Con xin lỗi vì tết nhất rồi còn đến làm phiền hai bác." Khúc Hạ bối rối, ngay khi thấy ông Nghiêm ngồi xem ipad thì cúi đầu nhận lỗi.
Bà Lan Chi cười hì hì: "Ối dào! Có con tới ăn tết cùng dì còn mừng không kịp. Con cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-duoc-len-hashtag/2438762/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.