Châu Kha Vũ ngửi thấy mùi vị pudding chạy tới.
Hắn đi lấy đồ tốt trở lại nhưng lại không nhìn thấy Lưu Vũ nữa, liền đi xung quanh tìm. Khi đi qua bệnh xá chợt ngửi thấy mùi vị pudding quen thuộc, hắn men theo hương vị, mở ra cửa phòng bệnh xá.
Đôi mắt của Lưu Vũ sớm đã đọng lại một tầng hơi nước, cả người yếu đuối không ổn, nước mắt lưng tròng co mình thành một đoàn, còn dùng tay che đi tuyến thể.
Châu Kha Vũ lập tức chạy đến "Cậu phát tình rồi?"
Lưu Vũ không đáp lại, cậu cảm thấy dường như cơ thể này không phải là của mình nữa. Thật khó chịu, giống như đang mong đợi điều gì.
Nhưng mà không được, cậu không cam tâm để bản thân mình biến thành như vậy.
Châu Kha Vũ đằng này cũng không hề dễ dàng, tin tức tố nồng độ cao không ngừng kích thích hắn. Khiến tin tức tố rượu mận xanh của hắn sắp khống chế không nổi mà tràn ra, hắn cố chịu lại, hắn không muốn tin tức tố của mình ảnh hưởng đến Lưu Vũ.
Châu Kha Vũ rất đau lòng, một người có lòng tự tôn mạnh như Lưu Vũ, một mực nghĩ rằng mình sẽ theo lẽ dĩ nhiên mà phân hoá thành alpha nhưng lại kết quả trái với ý nguyện. Trong lòng cậu ấy khó chịu biết bao chứ.
Châu Kha Vũ nhẹ nhàng nâng mặt Lưu Vũ, giúp cậu lau đi nước mắt.
"Đừng khóc, không sợ tôi đưa cậu đi bệnh viện."
Lưu Vũ vùi mặt vào bàn tay Châu Kha Vũ, nước mắt rơi vào lòng bàn tay hắn.
Không biết bởi vì người Châu Kha Vũ lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-bien-thanh-omega-thi-phai-lam-sao/1053504/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.