Lưu Vũ mơ hồ mở mắt, não cậu hiện tại một mảng trống rỗng, nước mắt kìm không được mà rơi lã chã, cậu hiện tại một chút cảm giác an toàn cũng không có.
Lưu Vũ mơ hồ nghe thấy giọng nói Châu Kha Vũ đang nói chuyện với người khác.
"Cơ thể cậu ấy khá đặc biệt, phân hoá chậm hơn người khác, vậy lên phản ứng mới lớn như vậy."
"Omega vào giai đoạn này sẽ không có cảm giác an toàn, cậu có thể ở bên cạnh cậu ấy là tốt nhất. Chúng tôi kiểm qua tin tức tố của hai người, phần trăm phù hợp rất cao, cậu có thể thoả đáng tiết ra tin tức tố tới an ủi cậu ấy, như thế cậu ấy sẽ không khó chịu như vậy nữa."
Bác sĩ trao đổi xong liền rời đi.
Châu Kha Vũ mặt rất đỏ.
"Nói như cậu ấy là omega của mình vậy."
Châu Kha Vũ mở cửa phòng bệnh tiến vào, liền nhìn thấy Lưu Vũ đang rưng rưng nước mắt mà nhìn mình.
"Kha Vũ, Châu Kha Vũ." Lưu Vũ tiếng quánh đặc lại gọi tên hắn.
"Đ, sao cậu lại nũng nịu như vậy?"
Lưu Vũ tuy đã khống chế được tin tức tố, nhưng vì sức nóng của phát tình, mặt cậu ửng đỏ, đuôi mắt cũng đỏ kèm theo nước mắt, đôi môi phảng phất bị liếm tới láng mịn tưởng chừng vừa cắn vào liền có thể chảy nước.
Mà Lưu Vũ còn rưng rưng nước mắt gọi tên của hắn như vậy.
Còn nhịn nữa thì không phải là nam nhân!
Hắn bước đến cạnh giường ngồi xuống, thả ra một chút tin tức tố, vương tay xoa lên môi dưới của Lưu Vũ.
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-nhien-bien-thanh-omega-thi-phai-lam-sao/1053500/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.