=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=
“Hối hận?” Đáy mắt Tô Mộ Mộc chợt có vẻ khó hiểu lướt qua.
Lâm Trăn nhìn Tô Mộ Mộc, mặt trời sáng lên trong mắt cậu khiến nó trở nên sâu sắc và rực rỡ hơn.
Cậu khẽ thở dài đầy tiếc nuối và đôi phần hối hận xót xa.
“Nếu năm đó em cố lấy can đảm đến chào chị thì có phải là mình đã ở bên nhau sớm hơn và cuộc sống của chị cũng khác đi rồi không?”
Tô Mộ Mộc nhìn Lâm Trăn thật lâu, cô cong môi thoải mái nói: “Không đâu.”
Thấy vẻ mặt nghiêm túc ấy chợt xuất hiện vết nứt, đáy mắt cô lấp lánh ý cười nhàn nhạt: “Khi đó em còn chưa lớn nữa mà! Sao chị dám ra tay với em được chứ.”
Lâm Trăn bực bội nói: “Chị gái nhỏ à, em đang nghiêm túc đó!”
Ý cười trong mắt cô dần tan mất nhưng nơi đó vẫn còn nét dịu dàng, cô thong thả bước đến dưới tán cây trong ánh mắt đầy khó hiểu của cậu.
Bóng cây trên người cô lắc lư theo gió, sống động.
Cô ngước mắt lên lẳng lặng nhìn Lâm Trăn cười rực rỡ hơn cả nắng giữa hè ban trưa.
Đoán chững giữa những người yêu nhau luôn hiểu được ý nhau, Lâm Trăn nhìn nụ cười ấy lập tức hiểu được ý đồ của Tô Mộ Mộc.
Cô cho cậu một cơ hội để nói ra tiếng lòng của mình khi xưa để mọi tiếc nuối tan thành hư ảo.
Cậu sải bước đến chỗ cô, bước chân nhanh như gió đầy dứt khoát và không chút chần chừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-kich-trai-tim-thieu-nu/2104952/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.