=Editor: Tiểu Ma Bạc Hà=
Ánh mắt cố chấp và âm cuối cao vút, đó không phải là một câu hỏi mà là một lời khẳng định chắc chắn.
Tô Mộ Mộc vừa bị vạch mặt vừa bị Lâm Trăn đè vào tường cảm thấy mình đang nổ tung, trong đầu cô chỉ còn những đóa pháo hoa đang bừng sáng, cực kì náo nhiệt, rất nhiều hình ảnh ẩn dụ hiện lên nào là sóng thần rồi là núi lửa phun trào… Nói chung là loạn.
Tô Mộ Mộc không thể phân biệt chuyện khiến cô bùng nổ dữ dội hơn là chuyện vị vạch trần hay là bị đè vào tường nữa.
Lưng Tô Mộ Mộc dán vào vách tường, cô khẽ ngẩng đầu lên, hai má hồng hồng, Lâm Trăn đứng gần trong gang tất khiến cô hồi hộp nuốt nước miếng: “Cậu, sao cậu biết?”
Hai mắt Lâm Trăn lóe lên, ánh mắt sắc bén và tinh tế ấy nhìn chằm chằm Tô Mộ Mộc, khẽ nói: “Nhiều lắm, có rất nhiều chi tiết nhỏ gộp lại với nhau khiến em bắt đầu nghi ngờ. Nhưng lúc em vào đoàn có gọi chị là chị gái nhỏ nhưng thái độ của chị rất thờ ơ nên em không thể chắc chắn.”
Nói đến vế sau, giọng Lâm Trăn ra vẻ khá là ấm ức.
Có lẽ do lực hấp dẫn nên khi hai người đang nói chuyện thì hai cơ thể đã sít lại gần nhau.
“Sau đó…”
Nhìn hai má Tô Mộ Mộc đỏ ửng lên như hoa đào tháng ba đang nở rộ, lời cậu nói chợt ngưng lại và lúng túng cúp mắt xuống. Cậu chỉ muốn trốn tránh sự mê hoặc ấy thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-kich-trai-tim-thieu-nu/2104925/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.