Người dịch: Chuk Chuk.
Vui lòng mang truyện đi nhớ ghi nguồn
Diệp Thanh Thời một hơi nói ra nhiều lời như vậy, rất không phù hợp với hình ảnh trước đây của hắn.
Ôn Lý có chút mất tập trung, dùng ngón tay vẽ loạn lên cửa kính. Diệp Thanh Thời nói có câu đúng câu sai, cô nghe rõ ràng, nhưng có một số lại không nghe được , ngoại trừ ba chữ "Giang Ứng Lâm" khơi dậy trong lòng cô rất nhiều sợ hãi, còn lại những gì Diệp Thanh Thời nói, cô không để tâm.
Một khi cô bắt đầu tính toán, đa nghi, chính là lúc cô bị rơi vào bẫy.
Đầu óc Ôn Lý kỳ thực rất nông cạn, giống như một vũng trà trong vắt, mọi vui buồn đều dồn vào trong đó, để người ta có thể nhìn thấu. Ấy nhưng, lại không chứa một chút tạp trần nào.
Cách đây rất lâu, khi còn đi học, Trần Hạc Chinh đã chọc vào trán Ôn Lý, nói rằng cô thật ngốc, cho rằng dù cô có chịu bao nhiêu mất mát, cô cũng không học được cách ghi nhớ, đối với ai cũng tốt bụng, khiến cho bản thân cô lúc nào cũng chịu bắt nạt.
Khi đó, Ôn Lý vô tư, đôi mắt sáng, đôi môi đầy đặn, nụ cười ngọt ngào dễ thương nói với Trần Hạc Chinh: "Những chuyện lộn xộn em không muốn đặt trong lòng, chiếm rất nhiều kí ức của em! Em chỉ để ý đến anh, chỉ cần biết anh đối với em tốt là được."
Có lẽ sau này sẽ khó có được những năm tháng ngây thơ như vậy nữa.
Mãi cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-chay/3708366/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.