Từ chỗ của Diệp Thanh Thời trở về nhà là cũng nửa đêm, đèn neon ngoài cửa sổ vẫn sáng, cả thành phố vẫn náo nhiệt.
Ôn Lý chỉ cảm thấy mệt mỏi, từ trong ra ngoài đều mệt mỏi, cô ngồi phịch xuống ghế sô pha trong phòng khách, ngay cả sức lực đi rót cho mình một cốc nước cũng không có nổi.
Trong góc bàn cà phê có một hộp bánh quy bằng kim loại, Ôn Lý vô tình chạm vào, nắp hộp bị mở ra, có thứ gì đó rơi ra ngoài.
Một chiếc khuy làm bằng vỏ sò, được xâu lại với nhau bằng sợi tơ đỏ, trông giống như một mặt dây chuyền, ngoài ra còn có một chiếc bật lửa có số tận cùng là 15.
Ôn Lý nhặt chiếc cúc áo, khi đó cô mới chỉ là một thiếu nữ, đang học cấp ba, cô đã cẩn thận nhặt chiếc cúc áo nhiều năm như vậy, giống như một con sóc nhỏ canh giữ thức ăn mùa đông trong hang.
Với cô, chiếc cúc áo này không chỉ là tâm tư của người con gái thuở thiếu thời, mà còn là tình cảm đủ đầy, ấm áp.
Cô cũng không còn thích người thứ hai nào như cách cô thích anh ấy nữa, như vậy tình cảm trở lại sẽ không còn.
Trong đầu hỗn loạn, rất nhiều thứ vụt qua, Ôn Lý không muốn tiếp tục chìm đắm trong cảm giác vô lực này, liền ôm bộ quần áo muốn thay vào phòng tắm.
Nước ấm, phòng tắm trắng xóa, cửa kính đọng sương ẩm.
Ôn Ly đứng dưới vòi hoa sen, nghe thấy tiếng nước chảy ào ào, như mưa trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-chay/2512230/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.