Trong phòng bệnh hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng của thiết bị y tế kêu tích tắc.
Cô y tá mở cửa đi vào đổi lọ thuốc truyền dịch, bị không khí nặng nề bên trong làm cho hoảng hốt.
Tia nước rơi xuống gối, chiếu sáng sóng mũi của Trần Hạc Chinh cùng sợi tóc xõa trên trán, lộ ra một cỗ cô đơn. Bất chấp kim vẫn còn cắm trên mu bàn tay, anh duỗi tay ra, ngữ khí kiên định nói: "Đưa điện thoại cho em, em xem một chút."
Sáu bức ảnh có độ phân giải không cao, Trần Hạc Chinh vuốt màn hình vội vàng lật qua, sau đó quay đầu đi chỗ khác ho khan một tiếng nói: "Không phải cô ấy."
Trần Hạc Nghênh nhướng mày, lộ ra gương mặt nham hiểm, hắn cười nửa miệng nói: "Chỉ nhìn vào tấm hình không rõ ràng như vậy, mày không nhận ra được sao? Có muốn hay không anh mày đi tìm người hỏi, rốt cuộc cô gái kia là ai không?".
"Cứ hỏi đi." Trần Hạc Chinh ánh mắt lãnh đạm, mang theo một tia kiên định không nhượng bộ, "Nếu nói không phải là cô ấy, em khẳng định không phải. Người của em, em sẽ không nhận sai."
"Người của mày?" Trần Hạc Nghênh cười nói: "Thiếu gia đừng nói nhiều như vậy, hiện tại quan hệ của các người là cái gì? Bạn bè? Người yêu? Hay là người cũ đã chia tay năm năm?"
Câu hỏi này tưởng chừng như tầm thường nhưng lại đánh thẳng vào điểm yếu của Trần Hạc Chinh, những ngón tay đang đặt trên tờ giấy trắng không khỏi siết chặt lại, các đốt ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-chay/2512227/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.