Tay Liên Châu vẫn luôn để trên đầu gối, khi cô đứng dậy có hai dấu tay ẩm ướt trên váy.
"Bạn trai em không ở nhà à?" Du Úc nhìn quanh bốn phía.
"Anh ấy không ở đây." Liên Châu nói: "Có phải anh chưa ăn không? Thật ra tôi cũng không có gì để bận cả."
"Anh nếm thử." Du úc duỗi thắt lưng một cái: "Nhàn rỗi không có gì làm, chi bằng giúp em, chúng ta còn có thể nói chuyện thêm một chút." Du Úc vừa nói vừa khom lưng nhìn ghi chép của Liên Châu để trên bàn, trên giấy liệt kê những đồ vật quan trọng cần mang đi.
Đối với người đi xa thì "đồ quan trọng" của cô không nhiều lắm: Giấy tờ tùy thân, hộp đen, mỹ phẩm, trang phục mùa hè 3, mùa đông 2... nhẫn. "Nhẫn" được liệt kê ở hàng cuối cùng khá xa, chữ viết cẩu thả dường như có thể nhìn thấy khi cô đặt bút có vẻ tâm phiền ý loạn.
Thấy Du Úc quyết tâm muốn ở lại, Liên Châu cũng ăn không vô, cô ngượng ngùng cười nói: "Vậy được, tôi ăn cũng no rồi, nếu anh muốn làm việc thì hãy bắt đầu từ phòng ngủ đi." Nói xong liền thu dọn sủi cảo rồi kéo Du Úc đi về phía phòng ngủ chính.
Cửa phòng bị Liên Châu thuận tay đóng lại, phát ra tiếng "cạch" mờ ám. Dưới cánh tay Du Úc nóng lên, đại não chỉ còn lại một tia lửa sáng trắng. Liên Châu thản nhiên đi đến đầu giường bật điều hòa lên: "Tôi ăn sủi cảo đến đổ mồ hôi... anh không ngại nếu tôi bật nhạc chứ?" Cô nói xong thì mở nhạc lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-chay-con-kien/949798/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.