Cùng một ngọn nến trắng, cùng một món dưa chuột trộn, chỉ thiếu một bó hoa. Liên Châu ngồi trong phòng riêng của một nhà hàng, đối diện là Du Úc, anh đang gọi món.
Hóa ra "nhà hàng mới" mà Du Úc nói chính là nơi Lý Phục Thanh dẫn cô đến hai ngày trước. Chỉ là nhà hàng gì, món ăn gì thì cô đã không còn để ý đến nữa. Cô ngẩn người, suy nghĩ vẫn còn đang ở lại trong đêm nhiều mây hôm qua.
Con đường cát sỏi dài 3km mài đến mức lòng bàn chân Liên Châu nóng lên, cô sợ Lưu Vân Giang cuối cùng chưa chết, thậm chí còn muốn quay lại xác nhận nhưng lại sợ đêm dài lắm mộng, sợ bị người qua đường gặp phải, vẫn là tâm thần không yên. Mà Lý Phục Thanh lại thản nhiên giống như vừa rồi chỉ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng miết một cái, nghiền chết một con kiến. Sau khi lên xen, Liên Châu tê liệt ngồi xào, hai chân cuối cùng cũng được thoải mái.
"Đi thôi."
Lý Phục Thanh nói rồi khởi động xe.
Con đường trở về thành phố là một quãng đường dài. Lý Phục Thanh mở cửa sổ xe, để cho gió đêm mát mẻ thoải mái thổi vào cửa sổ xe. Liên Châu mở nhạc lên, "Khúc cuồng tưởng Croatian" (Croatian Rhapsody). cô vừa nghe thấy đã lập tức tắt đi, đổi thành danh sách phát của riêng mình.
Gió thổi từ những rặng dừa khiêu khích con sóng bạc
Trộm nhìn hoàng hôn sau làn mây
Trông thấy trên bãi biển cát vàng
Vị cô nương xinh đẹp ngồi một mình
(Bài Nam Hải Cô Nương của Đặng Lệ Quân - Nguồn Vietsub:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dot-chay-con-kien/949784/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.