“Cuối cùng ngày này cũng tới,vạn binh Mông Cổ đánh vào thành,quân chi viện của Lục Thần Dật bị năm vạn binh mã của Mông Cổ đánh chặn lại không thể tới cứu viện.Nguỵ Phong chỉ có thể dùng những gì mà mình có trong thành để cố gắng thủ giữ.Quân Mông Cổ bắt đầu đánh vào thành.
Hàng vạn binh bắc thang lên muốn trèo vào thành,binh của Nguỵ Phong cũng nhanh chóng ứng biến,hắn cùng với 1 vị tướng quân khác trấn thủ cửa phía Nam,bị tấn công mãnh liệt nhất.Nguỵ Phong chém giết lính Mông Cổ,kiếm nhuộm đầy máu.Binh lính của hắn cũng bị giết không ít.Khi quân lính đang gấp rút thủ trên thành thì một tốp binh mã Mông Cổ dùng xe công thành đâm thẳng vào cửa thành.Binh lính trên thành thấy vậy thì liền xuống chặn cửa.Hàng trăm mạng người chết sau khi trận chiến xảy ra trong vòng một canh giờ.
Khi quân Mông Cổ không công phá được cửa thành thì liền rút lui.Nguỵ Phong thấy quân Mông Cổ rút lui thì rất lấy làm lạ,dù gì quân binh của Nguỵ Phong đang bị tổn hại nặng nề chỉ cần có chi viện của Mông Cổ thì lập tức La Miểu Thành sẽ không giữ được.
Khi quân Mông Cổ rút lui,Nguỵ Phong liền lệnh cho những người không bị thương nặng nhanh chóng giúp đưa những người bị thương nặng hoặc nhưng binh sĩ đã hi sinh xuống bên dưới.May mắn,La Miểu Thành vẫn có đủ dược liệu để chữa trị cho các binh sĩ.Sau khi Nguỵ Phong nhận được báo cáo trận chiến thì không rất bàng hoàng.Chỉ trong 1 trận mà số người bị thương nặng lên tới gần năm trăm người,tử trận gần hai trăm binh sĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-xuong-truyen-ki/360318/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.