“Sau khi giải quyết nạn dân xong thì hàng hóa của hắn cũng được mang đi nơi khác.Trần Sinh âm thầm mở 1 bữa tiệc trong phủ riêng của mình với những người thân cận.Nguỵ Phong sau nhiều ngày ở Nguỵ Gia cũng biết được một số chuyện mà mọi người truyền tai nhau.Có rất nhiều người đã từng nói rằng phủ quan ở Trường Thục có ma,có rất nhiều thị vệ trong phủ đã bị dọa sợ cho hồn bay bạt vía.
Điều này đã được Trần Sinh phủ nhận và nói những người gặp ma là bị hoang tưởng.Nguỵ Phong đối với chuyện này không mấy để tâm nhưng 1 câu nói của gia nô trong nhà đã khiến hắn suy nghĩ rất nhiều.Có gia nô từng nói rằng Trần Sinh đã giấu những thứ không sạch sẽ trong phủ quan khiến cho những oan hồn nơi ngục tối không yên nghỉ mà hiện hồn về phủ quan.
Nguỵ Phong trong phủ ngày ngày nghĩ cách để có thể điều tra tường tận về Trần Sinh.Thị vệ từ Kinh Thành chỉ còn 1 ngày nữa là tới Trường Thục nhưng hắn ta rất sốt ruột,thời gian càng dài thì hắn càng giấu kĩ rất khó tìm ra tội của Trần Sinh.Nguỵ Phong vì cảm thấy quá ngột ngạt mà ra ngoài phủ.Hắn đi dạo xung quanh Trường Thục,đi tới những nơi mà hồi bé hắn từng đến cùng thúc thúc mà hoài niệm.Đến giờ Nguỵ Hào vẫn chưa có thể tỉnh dậy,vì ngửi Hồn Mộng quá lâu khiến cho cơ thể ông ta suy nhược,rất khó thoát khỏi cơn mê.
Ngụy Phong dạo xung quanh Trường Thục thì thấy người dân Trường Thục bàn tán rất nhiều về chuyện đêm qua.Nguỵ Phong hỏi thăm 1 vị đại bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-xuong-truyen-ki/360312/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.