Hạ Tri làm xong việc cũng gần 11 giờ, anh đi lên lầu, vừa mở cửa, liền thấy Kỷ Mão mặc áo ngủ không chỉnh tề, trong tay cầm máy tính bảng, dựa vào trên giường. Áo ngủ chỉ che được eo và đùi của cậu, thấy Hạ Tri đi vào, Kỷ Mão cũng không ngẩng đầu dậy, hỏi anh: “Đêm nay em ngủ ở chỗ nào?”
Hạ Tri nhìn cậu một lúc, mới nói: “Tùy em.”
“Em lại không biết phòng dành khách nào lớn hơn.” Kỷ Mão đặt máy tính qua một bên, đầu hơi nghiêng nhìn Hạ Tri.
Hạ Tri không được tự nhiên mà khụ một tiếng.
Kỷ Mão rời khỏi giường, cậu dùng sữa tắm của Hạ Tri để tắm, nên mùi trên người cậu giống với Hạ Tri, rồi lại mang theo mùi vị riêng của anh, cậu lại gần Hạ Tri, cuối cùng Hạ Tri không giữ được bộ dạng uy nghiêm như trước mặt cấp dưới, anh đứng đó bình thường, bởi vì Kỷ Mão đến gần mà cảm thấy bầu không khí quá loãng.
“Anh đưa em đi đến đó được không?” Kỹ Mão hỏi anh.
Hạ Tri không quay đầu lại mà đi ra ngoài, Kỷ Mão rút dây cáp sạc, nhẹ nhàng đi theo sau anh.
Kỷ Mão thấp hơn Hạ Tri nửa cái đầu, bộ đồ ngủ bằng tơ lụa sẫm màu lớn hơn một cỡ được treo lủng lẳng trên người cậu, tay áo buông thõng xuống chỉ để lộ đầu ngón tay.
Hạ Tri dẫn cậu đi dọc theo hành lang đến cửa phòng khách lớn nhất rồi mở cửa cho cậu: “Phòng này.”
Kỹ Mão nói tiếng “Cảm ơn”, rồi đi vào, Hạ Tri định giúp cậu đóng cửa lại, Kỷ Mão đưa tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-vat-cap-thap/220254/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.