Năm giờ, mặt trời đã lên cao, thành phố quay lại trạng thái náo nhiệt ầm ĩ. Một người rất có khái niệm về thời gian như Hạ Hàm nghe ồn ào mà giật mình tỉnh dậy.Nhìn đồng hồ, Hạ Hàm sửa soạn đơn giản rồi đi trả phòng, nhân tiện hỏi thăm ông chủ khách sạn.“Khách thuê phòng 103 đã trả phòng chưa?” “Vẫn chưa.” Ông chủ đánh giá người đàn ông kỳ lạ, trả lời qua loa’“Được, tôi biết rồi, cảm ơn.” Hạ Hàm vốn đang thực hiện nhiệm vụ khẩn cấp, đêm qua ở lại đây chẳng qua vì vụ án buôn bán thận hiện chưa có thêm tiền triển gì mới’Nhưng anh còn có chuyện khác cần làm, đêm nay sẽ lên máy bay quay về Đông Thành’Vì vậy, anh tính tìm thám tử tư địa phương thay mình theo dõi Đông Túy’Hạ Hàm quay người, rời khỏi khách sạn’‘Vừa mới bước đi, sau lưng bỗng nhiên xuất hiện một bóng người, đụng mạnh vào anh’“A?” “Xin lỗi sếp.” Người đó quay sang, nở nụ cười dịu dàng nhìn Hạ Hàm’“Cô...” Hạ Hàm chợt bừng tỉnh: “Cô đã sớm phát hiện ra tôi.” Tuy vậy, anh cũng không tỏ ra nao núng’Đông Túy ra vẻ thần bí, từ từ đến trước mặt Hạ Hàm’Nghĩ là cô có chuyện muốn nói với mình, Hạ Hàm theo bản năng bèn cúi đầu xuống’Chỉ nghe một giọng nói dịu dàng kia khẽ vang bên tai: “Sếp, anh có muốn ăn sáng không? Có sữa đậu nành, bánh quẩy, vẫn còn nóng đây này.” Nói xong cô lấy bữa sáng từ trong túi ra’Túi to túi nhỏ vô tình vượt qua eo Hạ Hàm’Anh có cảm giác như bị chơi xỏ, nổi giận đùng đùng xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tuy-ha-ham/3116866/chuong-11.html