Trở lại Đông Thành là chuyện hai ngày sau. Trong Cục Cảnh sát Đông Thành, một tiếng gầm vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh của căn phòng."Không thể tin được! Vô cớ bỏ bê công việc bốn ngày, thân là cảnh sát, tinh thần tập thể của câu đi đâu rồi! Cậu có biết Cục Cảnh sát mỗi ngày tiếp nhận bao nhiêu vụ án không? Cậu đột nhiên biến mất làm ảnh hưởng bao nhiêu là việc!"Cục trưởng Trần giận giữ, HẠ Hàm là trụ cột trong Cục Cảnh sát, thế mà giờ chẳng những không làm gương sáng mà lại còn làm hư người mới.Hạ Hàm cúi đầu, không phản bác gì’Dù sao, chuyện này cũng là lỗi của anh’“Xin lỗi, Cục trưởng Trần, đúng là cháu tắc trách, chắc chắn lần sau sẽ không xảy ra chuyện như thế này nữa’Cháu sẽ xử lý tốt những vụ án đang nắm giữ và những vấn đề sau đó.” Thái độ Hạ Hàm rất thành khẩn, lưng thẳng tắp, ánh mắt kiên định, hai tay chắp sau lưng, hai chân hơi thả lỏng’“Aizz’Tôi biết rõ cậu sẽ không vô duyên vô cớ phạm sai lầm, nhưng mà, cậu nên biết trên người mình mang chức trách cảnh sát’Xét thấy trước đây cậu luôn biểu hiện tốt, hy vọng cậu xử lý tốt vụ án buôn bán thận, lập công chuộc tội’Còn nữa, sáng mai làm một bản kiểm điểm năm nghìn chữ nộp cho tôi’Đi ra ngoài đi!” Cục trưởng Trần không đành lòng trách cứ anh, nhưng lại sợ anh tuổi trẻ hăng máu’Ông thích Hạ Hàm không chỉ bởi vì anh là con cái của quan lớn mà còn là một cảnh sát thông minh’Đương nhiên, chủ yếu vẫn là con ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tuy-ha-ham/3116860/chuong-14.html