Một lần nữa thu được một món tiền lớn, ngày hôm sau đã an toàn chuyển tới tài khoản, mấy chị em quyết định đi KTV quẩy cho đã.Trời đêm mơ màng, ánh đèn lấp lánh kích thích trái tim mỗi người, cũng phô bày tính cách thật của mỗi người.Mấy cô gái đứng trong không gian tối tăm, ánh đèn không ngừng nhấp nháy, ra vẻ bản thân không hề ưu sầu.“Muốn giữ lại mà không thể giữ được mới là cô đơn nhất, dịu dàng chưa kịp bày tỏ đã chỉ còn lại khúc hát ly biệt...Một giây trước khi cõi lòng tan nát, ra sức mà ôm lấy lời hứa hẹn...” Tô Đát Quý giữ micro hát một bài tình ca đau thương.Tối nay, cả nhóm đều ngà ngà say, quá khứ của Tô Đát Quý không ai biết, chỉ biết lần đầu khi gặp cô, cô đã không hề để ý mà nói cha mẹ mình chết rồi.“Nào, chúng ta chơi lăn xúc xắc đi.Đông Nương, đừng uống rượu suông mãi thế chứ.” Trâu Noãn lôi đồ chơi trong KTV ra, hô hào mọi người.Trên bàn đã có một đống vỏ chai bia rỗng không nằm lăn lóc, đĩa đậu phộng thì căn bản chưa đụng tới mấy miếng, ngược lại, Phong Tiểu Mạn ôm bắp rang trong lòng, vừa ăn vừa làm như đang xem phim Mỹ, nhìn Tô Đát Quý lúc này đang nhập tâm ca hát.Ánh sáng lập lòe phản chiếu trong đáy mắt, Đông Túy quay đầu, tay cầm chai rượu, cười khẽ.“Lần xúc xắc? Chẳng phải ngoại trừ trò kéo búa bao ra, bà chẳng biết chơi gì khác sao?” Đông Túy trêu chọc, Trâu Noãn hít hít mũi, vẻ mặt rất không tình nguyện, “Chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tuy-ha-ham/2439326/chuong-17.html