Cuộc gặp mặt với nhà họ Ninh được sắp xếp vào buổi trưa ngày hôm sau, lúc Sầm Trí Viễn xuống lầu, Sầm Trí Sâm vừa dìu Sầm Thắng Lễ lên xe, anh quay sang nhìn cậu: "Em ngồi với anh ở phía sau."
Sầm Trí Viễn không nói lời nào, đi đến phía sau và mở cửa xe.
Hai phút sau, Sầm Trí Sâm cũng bước vào và ra hiệu cho tài xế lái xe.
"Chút nữa cứ cư xử bình thường, đừng để người ta chê cười, ba sẽ lo." Sầm Trí Sâm nhắc nhở.
Sầm Trí Viễn dựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại, nói chầm chậm: "Em là người chứ không phải máy móc, anh đang ép buộc đấy."
Sầm Trí Sâm quay qua, thoáng nhìn khuôn mặt tái nhợt của cậu, anh cau mày cũng không nói thêm nữa.
Trên người Sầm Trí Viễn vẫn còn thoang thoảng mùi thuốc lá. Đêm qua Sầm Trí Sâm thức giữa chừng vào nửa đêm, anh thấy cậu hút thuốc trong vườn hoa ở dưới lầu. Lúc đó đã hơn ba giờ sáng, Sầm Trí Viễn thả mình trong đêm lạnh, tàn thuốc rơi đầy bên chân, trên tay cậu vẫn cầm điếu thuốc, ánh lửa từ tàn thuốc không ngừng lập lòe, đó là ánh sáng duy nhất trong đêm tối.
Trong ấn tượng của Sầm Trí Sâm, đứa em trai khó yêu của anh luôn tự cao và thậm chí còn bướng bỉnh, nhưng đêm qua cậu cứ thất thần mờ mịt, điều mà anh chưa từng thấy ở cậu trước đây.
Không biết vì lý do gì, Sầm Trí Sâm không ngủ mà đứng bên cửa sổ nhìn cậu cho đến rạng sáng.
Nhưng nói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-truy/2845559/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.