Khi Hàn Khiết Tình trở về nhà thì vẫn là bộ mặt buồn bã ảm đạm, cô leo thẳng lên phòng với sự u sầu vây quanh mà không để ý đến tiếng gọi đồng thanh kính chào cô: “Tiểu thư!”, mà đi lướt qua rồi tiến lên cầu thang, lúc này ánh mắt của người làm trong nhà đang nhìn cô chăm chú với sự thắc mắc, bọn họ dừng lại việc đang lau dọn giây lát rồi xì xào: “Tiểu thư hôm nay sao vậy nhỉ?”
“Không lẽ cô ấy trúng tà rồi?”
“Bình thường tiểu thư rất hoạt bát mà nhỉ?”
“Thật kì lạ..”
Hàn Khiết Tình uể oải nằm ịch xuống chiếc giường mềm mại, cô gối thẳng gương mặt xinh đẹp vào tấm chăn rồi nằm với tư thế như vậy thật lâu. Đầu óc cô hiện tại rất rối loạn, mọi việc đang xảy ra khiến Hàn Khiết Tình hụt hẫng với mọi thứ, chỉ trong một ngày mà cô dường như đã mất đi rất nhiều người mà cô xem trọng, ngẫm nghĩ thật kĩ một lát cô ỉu xìu ngẩng mặt lên, tựa cầm lên grap trải giường rồi thở dài một hơi não nề.
Bỗng tiếng điện thoại reo vang cắt hết mọi sự u phiền của cô, Hàn Khiết Tình lật đật lấy túi xách rồi cầm điện thoại lên, vừa nhìn thấy tên trên màn hình cô liền nhận máy ngay lập tức: “Alo?”
Đầu dây bên kia lập tức truyền đến thanh âm trầm thấp: “Em đói không?”
Hàn Khiết Tình chớp mắt khó hiểu, hắn gọi cho cô chỉ vì hỏi cô có đói không à? Kì lạ..
Nhưng mà cô nhìn xuống bụng mình rồi nâng tay xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054803/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.