Chương trước
Chương sau
Đêm khuya ở biệt thự Cơ Tuyết Bảo.

Trong thư phòng.

Thân hình cao lớn của Lục Sát đứng đối diện với cửa sổ sát đất, hắn đưa đôi mắt nhìn lấy cả Thượng Hải đang bao trùm trong một màu đen kịt, chỉ còn ánh sáng từ mặt trăng chiếu rọi xuống những tòa nhà cao chọc trời, ánh trăng lung linh tràn vào thư phòng tạo cảm giác như bồng bềnh giữa bầu trời đêm khuya.

Cái bóng của Lục Sát trải dài theo trên nền đất theo ánh sáng từ mặt trăng tràn vào, cao lớn mà khí thế bừng bừng. Trong đôi mắt thâm thúy của hắn lúc này như một tầng băng lạnh bao phủ lấy, trong đó chỉ chứa sự độc ác và tàn nhẫn lạnh lùng thấu xương, nhiệt độ trong phòng theo khí thế của hắn mà cũng giảm xuống gần âm độ.

“Dạo này tình hình bên phía Từ Âm thế nào rồi?” Lục Sát lạnh giọng cất tiếng hỏi Duật Ấn phía sau, tiếng nói của hắn vừa cất lên đã phá đi bầu không khí im ắng mà đáng sợ từ nãy giờ.

“Báo cáo lão đại, Từ Âm sau khi trở về từ Philadelphia đột nhiên không còn động tĩnh gì nữa, tuy rằng khi hắn ta qua đó đã tạm thời ổn định lại thế lực và địa bàn của mình, nhưng mà đáng lẽ sau khi trở về nước hắn ta nên làm cái gì đó để bảo đảm vị trí của mình hiện tại mới đúng. Nhưng khi từ lúc hắn ta về đây liền im hơi lặng tiếng, hành sự vô cùng cẩn trọng, thuộc hạ không điều tra được hắn ta rốt cuộc đang muốn làm gì.” Duật Ấn đứng sau Lục Sát chậm rãi lên tiếng, từng câu từng chữ đều rõ ràng, anh ta cẩn thận báo lại tình hình của Từ Âm mà anh ta đã điều tra được.

Trước nay hai bang Sát Tử Nhân và Âm Thiên Phủ như nước với lửa, mãi mãi không đội trời chung. Muốn lật ngã đối phương thì cả hai người Lục Sát và Từ Âm phải gắt gao theo dõi tình hình của đối thủ, chỉ cần nắm nhược điểm của đối phương là dễ dàng bao trọn lấy thế lực và địa bàn của bên còn lại, từ đó trong các bang phái sẽ đứng đầu về thế lực và có sức ảnh hưởng cao nhất.

Vì thế Lục Sát vẫn luôn nắm giữ lấy mọi thông tin và cách hành sự của Từ Âm, khi nghe Duật Ấn báo cáo lại như thế hắn khẽ nhíu mày, rơi vào trầm mặc không lên tiếng mà đăm chiêu suy nghĩ gì đó.

Duật Ấn phía sau cũng không dám lên tiếng, lỡ như lão đại của anh ta đang nghĩ chuyện gì hệ trọng mà anh ta đột nhiên xen vào làm phá hỏng thì chắc chắn mạng anh ta đi đời.

“Nếu hắn ta đã im lặng như thế thì làm chút chuyện gì đó khiến hắn ta phiền toái đi. Tôi muốn xem xem rốt cuộc tên Từ Âm đó đang có kế hoạch bất ngờ gì.” Im lặng hồi lâu rốt cuộc Lục Sát cũng chậm rãi lạnh lùng lên tiếng, nhưng câu nói của hắn lại mang theo chút bình thản và ung dung, như đang nói một chuyện đùa vậy.



Nhưng mà Duật Ấn biết rõ, mỗi câu mỗi chữ Lục Sát thốt ra đều mang đầy dụng ý sâu xa và tàn ác, không hề thản nhiên và bình thường như cách hắn nói.

“Vâng, thuộc hạ sẽ đi làm ngay. Lão đại còn gì dặn dò không ạ?” Lục Sát lập tức vâng lệnh rồi cung kính hỏi thêm một câu.

“Không, cứ đi làm chuyện tôi giao trước đã.”

Duật Ấn gật đầu chuẩn bị đi làm việc Lục Sát đã giao, nhưng khi vừa xoay người anh ta mới chợt nhớ ra gì đó vội nói: “Lão đại, vậy tên Hàn Gia Lâm nên giải quyết thế nào ạ? Tạm thời giữ ông ga lại hay là cho ông ta sống thêm vài ngày nữa ạ?”

Gương mặt Lục Sát bất chợt âm trầm lạnh lẽo, đồng đồng tử đen láy chợt co rút, nơi đáy mắt hiện lên tia sắc lạnh, bên môi nở ra nụ cười nhạt: “Không cần để tâm tới ông ta, cứ chuyển cho gã số tiền mà ông ta muốn đi. Để ông ta tận hưởng những giây phút vui vẻ và hạnh phúc nhất trong cuộc đời này, đến khi biến mất mới không cảm thấy hối tiếc...”

Giọng nói u ám của hắn khiến cả người Duật Ấn bất chợt run rẩy, sống lưng cũng hơi lạnh buốt theo. Ý tứ của Lục Sát chẳng khác nào mèo vờn chuột cả, gã ta giống như con mồi đang rơi vào tầm ngắm của Lục Sát, hơn nữa giá trị của Hàn Gia Lâm cũng không tệ, nếu Lục Sát không mượn thời cơ tạm thời lợi dụng thì chắc chắn sẽ rất phí. Đến khi giá trị của con mồi đó hết thì dĩ nhiên phải vứt, nhưng Lục Sát lại muốn đùa giỡn với Hàn Gia Lâm một chút, để cho ông ta tận hưởng cuộc sống vui vẻ trước khi phải đi gặp tử thần, như thế trong mắt lòng hắn mới trở nên vui vẻ, vì trò đùa tính mạng này thật sự rất thú vị.

Đúng thế, mọi chuyện diễn ra đều nằm trong lòng bàn tay của Lục Sát không sót một thứ gì. Đầu tiên hắn lợi dụng những tham lam của Hàn Gia Lâm để lợi dụng ông ta, đánh mạnh vào điểm yếu đó để gây bất lợi cho Hàn Trạch Dương, để ông lâm vào thế bị uy hiếp.

Lục Sát đã chắc chắn rằng Hàn Trạch Dương sẽ không dễ dàng bị vài câu đe dọa của Hàn Gia Lâm là sẽ chuyển tiền cho ông ta, bởi vì với vị trí đứng của Hàn Trạch Dương bây giờ hoàn toàn có khả năng đè bẹp mọi chuyện xuống trước khi bại lộ ra bên ngoài, thế nên ông sẽ không dễ dàng bị Hàn Gia Lâm uy hiếp được.

Nhưng mà, cuộc đối thoại đó rơi vào tai Hàn Khiết Tình nhất định sẽ là điểm yếu của Hàn Trạch Dương, ông yêu thương con gái như thế đương nhiên sẽ không muốn cô gặp bất cứ khó khăn hay vấn đề gì. Vì thế nếu suy nghĩ cẩn thận nhất định Hàn Trạch Dương sẽ tạm thời đáp ứng sự uy hiếp của Hàn Gia Lâm, từ đó Hàn Trạch Dương nhất định sẽ có một mối thù hận với ông ta.

Sau chuyện đó có thể khiến cho hai người họ bất hòa với nhau, và mọi chuyện sau này diễn ra thế nào đều nằm trong sự sắp xếp của Lục Sát. Không chuyện gì có thể thoát khỏi lòng bàn tay của hắn được. Dù chỉ một con kiến nhỏ cũng không thể lọt đi được qua lòng bàn tay của hắn.

...----------------...



Vài ngày sau đó.

Quả nhiên đã có một chuyện kinh thiên động địa xảy ra. Có một người đàn ông đã chết rất thảm, ông ta gặp tai nạn khi vừa trở về từ sòng bạc với trạng thái cực kỳ tức giận lẫn khó chịu.

Có lẽ vì tâm trạng như thế nên lái xe sẽ không ổn định, cơn giận dữ khiến ông ta điên cuồng tăng hết tốc độ để chạy trên đường cao tốc, lúc đó trời đã khuya lắc khuya lơ, cả đường cao tốc dường như chỉ còn mỗi xe của ông ta, nhưng mà lúc chạy đến khúc quẹo cua thì vừa hay đột nhiên gặp phải một chiếc xe tải đang đi về hướng ngược lại, bất chợt chiếc xe tải đó chuyển hướng lao về phía xe của ông ta. Ông ta giật mình đánh lái sang lề đường để né tránh, thế nhưng chiếc xe tải kia vẫn điên cuồng lao theo như muốn đâm chết ông ta. Ông ra trong trạng thái hoảng sợ liền lao mạnh về phía lan can, lúc sắp đụng phải định phanh lại nhưng chợt nhận ra phanh xe không ăn!

Thế nên xe ông ta đâm mạnh vào lan can rồi lao thẳng xuống ruộng, cả xe tan bành hoa lá, xác người đàn ông đó thì đã bị thương rất nặng khi kính thủy tinh đều vỡ ra rồi đâm trọn vào ông ta lúc xe đâm vào lan can, lúc rơi xuống ruộng nếu như được cứu chữa kịp thời có lẽ không nguy hiểm đến tính mạng ngoại trừ có thể dẫn đến việc trở thành người thực vật, nhưng mà đáng tiếc rằng. Khi xe ông ta lao xuống đó thì chiếc xe tải đâm ông ta đã nhanh chóng rời khỏi hiện trường không để lại một dấu tích, lúc đó ngoài đường cao tốc lại chẳng có một bóng người, vì thế cũng không ai biết được vụ tai nạn kinh hoàng đó cả.

Đến sáng hôm sau mới có người phát hiện vụ tai nạn đó, khi cảnh sát nhanh chóng đến hiện trường để điều tra phong tỏa khu vực đó, đồng thời vớt xe lên thì người đàn ông trong xe đã mất mạng ngay tại chỗ. Phóng viên cũng ngay lập tức đến nơi để chụp ảnh, sau khi điều tra thông tin thì mới biết được danh tính của nạn nhân. Ông ta chính là Hàn Gia Lâm!

Vụ tai nạn này đã chấn động toàn cả Thượng Hải, không chỉ vì cái chết kinh hoàng đó mà là vì còn có liên quan đến một người có tiếng ở Thượng Hải, chẳng ai khác là Hàn Trạch Dương, anh trai ruột của Hàn Gia Lâm.

Cảnh sát đã điều tra rất chặt chẽ, không hề bỏ qua một chi tiết manh mối nhỏ nào cả. Trong quá trình điều tra thì biết được trong điện thoại của Hàn Gia Lâm có cuộc gọi cuối cùng với Hàn Trạch Dương, thời gian đối thoại không hơn năm phút, nhưng sau khi ngắt máy thid ông ta liền gặp tai nạn.

Đáng lẽ chuyện này không có ảnh hưởng gì đến Hàn Trạch Dương nhưng đột nhiên có người điều tra ra trước đó ông với Hàn Gia Lâm có xích mích và bất hòa, sau đó đột nhiên Hàn Trạch Dương chuyển cho Hàn Gia Lâm khoảng năm trăm vạn, rồi ông ta vào sòng bạc mà tiêu sạch sẽ đến khi cả người không còn một đồng mới tức giận bỏ đi.

Lúc trên xe đã gọi điện cho Hàn Trạch Dương muốn ông chuyển thêm tiền nữa nhưng ông không đồng ý, vậy nên đã có một cuộc đối thoại gây gổ xảy ra. Sau đó Hàn Gia Lâm đột nhiên gặp tai nạn. Chiếc xe cố tình đâm ông ta thì lại biến mất khỏi hiện trường, điều đó lại khiến cảnh sát đau đầu vì không tra ra chủ nhân của xe đó, dường như người đó đã biến mất khỏi nhân gian vậy, không để lại một tung tích. Hơn nữa, ở đường cao tốc đó camera lại đột nhiên hỏng trước vụ tai nạn, vì thế cảnh sát không có bất cứ phát hiện nào.

Cũng vì thế mà Hàn Trạch Dương trở thành đối tượng tình nghi lớn nhất cho vụ tai nạn này, ông bị nghi ngờ là cho người hại chết em trai ruột của mình, vì ông hết lần này đến lần khác chuyển tiền cho Hàn Gia Lâm nhưng ông ta đều tiêu sạch. Trong lúc giận dữ Hàn Trạch Dương đã cho người gây ra vụ tai nạn ấy, hiện tại một số bằng chứng đều gây bất lợi với ông, thế nên, ngay khi điều tra được thì Hàn Trạch Dương đã bị cảnh sát tới tìm và bị tạm giam để điều tra vụ án.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.