Ánh đèn màu mật trên tủ đầu giường chiếu ánh sáng lên hai cơ thể va chạm đầy mãnh liệt ở trên giường, Lục Sát đã bế Hàn Khiết Tình từ chiếc sofa chật hẹp lên chiếc giường mềm mại trong phòng cô, vừa đặt thân thể không còn chút sức lực nào của Hàn Khiết Tình lên hắn lại lần nữa tiếp tục chôn sâu vào cơ thể cô, phóng thích hết tất cả những dòng tinh hoa nóng bỏng nhất...
Điều khiến Lục Sát cảm thấy nhói đau nhất là, từ lúc hắn tiến sâu vào cơ thể mà điên cuồng chiếm lấy cô, sau đó nước mắt của cô vỡ òa trong cơn nức nở, dùng hết tất cả sức lực để phản kháng nhưng đều vô hiệu, cuối cùng đành buông xuôi thân thể không phản kháng nữa, nằm im như một xác chết mặc cho Lục Sát điên cuồng gặm nhấm cơ thể cô, đôi mắt vô hồn mà như không có tiêu cực ngơ ngẩn nhìn lên trần nhà, dòng lệ nóng bỏng bên hai khóe mắt vẫn chưa khô mà thật lặng lẽ chảy dài.
Chỉ có trời mới biết khi đối diện với sự bất lực đó của Hàn Khiết Tình trái tim Lục Sát đau đến không thở nổi, trong bộ dạng không bận tâm đến thứ gì khác nữa mà chỉ lặng lẽ rơi nước mắt của Hàn Khiết Tình hắn thật sự vô cùng đau lòng, hắn chỉ biết thật nhẹ nhàng mà hôn lên từng giọt nước mắt mặn chát của cô, dùng cách nguyên thủy nhất để lấp đầy sự trống trãi của cô. Mặc dù không muốn Hàn Khiết Tình phải hận hắn nhưng hắn thật sự không thể kìm chế được khi va
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054621/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.