Máu trong người cô dường như ngừng chảy, mọi tế bào trong cơ thể đều ngưng hoạt động trong giây phút nghe cuộc điện thoại vừa rồi, cả thế giới đối với Hàn Khiết Tình lúc này chẳng khác nào đang chao đảo một cách mạnh mẽ và dữ dội, đầu óc tê liệt mọi suy nghĩ, dây thần kinh căng hơn cả dây đàn mà giật mạnh, bên tai cô ong ong chẳng còn lại gì khác ngoài thanh âm gấp gáp của người phụ nữ từ đầu dây bên kia truyền đến vẫn còn văng vẳng như hồi chuông sinh tồn bên tai:
“Xin chào cô Veronica. Hiện giờ con gái cô là cháu Khiết Khiết đang ở bệnh viện của chúng tôi. Cô bé vừa gặp tai nạn nên đã được đưa đến đây, tình trạng hiện tại của con bé vô cùng nguy hiểm, vì không có thông tin về ba nên tôi gọi cho cô, mong cô Veronica hãy mau dùng thời gian nhanh nhất đến bệnh viện S ngay lập tức.”
Khi thanh âm đó vừa dứt cả người Hàn Khiết Tình như bị ai đó đẩy mạnh xuống tận đáy vực của hầm băng lạnh lẽo, cả người cô cứng ngắt không thể động đậy, sắc mặt kinh hoàng dần tái nhợt hơn tờ giầy trắng. Vành mắt đỏ hoe hiện lên, biểu hiện của cô lúc này khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng phải đau lòng.
“Tình Tình, em sao vậy? Là ai gọi đến?” Thần sắc Lục Sát khẽ biến đổi, hắn đặt tay lên vai Hàn Khiết Tình mà nhìn cô bằng sắc mặt lo lắng.
Nghe thấy âm thanh trầm thấp quen thuộc của người đàn ông, lí trí Hàn Khiết Tình mới nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054617/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.