Hai cơ thể dính chặt lấy nhau không rời, giữa không gian im ắng và trầm mặc như vậy chỉ có tiếng hít thở căng thẳng của hai người và tiếng ma sát của quần áo vào nhau. Mặc dù chỉ ôm nhau thế này nhưng bầu không khí lại vô cùng ám muội.
Lục Sát siết chặt lấy Hàn Khiết Tình vào lòng không có ý định buông ra, gương mặt tái nhợt của hắn chôn sâu vào hõm vai của cô, giọng điệu trầm thấp lại thật tha thiết vang lên bên tai khiến Hàn Khiết Tình run rẩy toàn thân: “Tình Tình, bốn năm trước khi em mất tích anh như phát điên lên vậy. Còn có cả nổi ân hận, anh tự hận chính bản thân mình tại sao lại tàn nhẫn hủy hoại em như vậy...”
Sống lưng Hàn Khiết Tình cứng đờ, đáng lẽ giây phút này cô nên đẩy hắn ra mới đúng. Nhưng mà khi bị hắn ôm chặt lấy từ đằng sau và cả lời nói thủ thỉ của hắn bên tai khiến cô như người mất hết sức lực, toàn thân bất động mà mặc cho vòng tay của hắn siết chặt lấy cô. Để lưng cô dính vào lồng ngực rắn chắc còn bị ướt sũng áo sơ mi bên ngoài của hắn.
“Anh không nên lợi dụng em để trả thù Hàn Trạch Dương, bởi vì trong chuyện này em hoàn toàn vô tội. Nhưng em lại xui xẻo khi dính vào thế giới đầy tội lỗi của anh. Tình Tình Tình, giá như thời gian có thể quay trở lại, giá như anh sẽ không khiến em yêu anh, giá như anh sẽ không tiếp cận em. Vô tình cứu em và xem em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tinh/3054609/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.