*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thế nhưng vết máu chết tiệt mà “nhện Đồng Thọ” gì gì đó lưu lại đã biến mất tiêu rồi, không có bằng chứng, giải thích cái gì đây?
Bất luận y có mở miệng hay không, với tính tình của Huyền Mẫn, nhất định sẽ không biểu hiện phản ứng rõ ràng, có lẽ hắn sẽ bận tâm đến mặt mũi của y, nên xoay mặt đi coi như chưa từng xảy ra. Còn về phần trong lòng lừa trọc này rốt cuộc nghĩ như thế nào, cũng không phải chuyện Tiết Nhàn có thể quản được.
Nghĩ như vậy, giải thích hay không giải thích thì cũng chẳng khác nhau là bao.
Huống chi…… Lừa trọc này còn đường hoàng chìm đắm trong tâm ma một hồi, giải thích cái rắm gì nữa! Gặm thì gặm đi, đằng nào cũng không thu hồi lại được, lưu dấu lại thì có làm sao!
Sắc mặt Tiết Nhàn có thể nói là phong vân biến ảo muôn màu muôn vẻ, cuối cùng sự đã rồi liền thây kệ, xòe móng vuốt, ngồi thẳng người lại như chưa từng xảy ra cái gì, vừa ăn cướp vừa la làng liếc Huyền Mẫn: “Nhìn ta làm chi?”
Nhiệt độ cơ thể Huyền Mẫn rất cao, vì vậy chút ý lạnh ở cổ liền trở nên vô cùng rõ ràng, cho nên mặc dù hắn không nhìn thấy quá trình, nhưng nâng tay liền sờ đúng vị trí. Còn chưa đợi nhìn thấy sắc mặt hắn biến đổi ra sao, Tiết Nhàn liền chột dạ xoay người lại, điều chỉnh thần sắc, giễu cợt hỏi kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-tham-khe/471277/quyen-4-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.