*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dù là ai khi đột nhiên nhìn thấy bút tích của mình ở một nơi hoàn toàn xa lạ, đều sẽ kinh ngạc đến cực điểm. Sợ sệt, thậm chí còn có cảm giác sởn tóc gáy. Tóm lại, trong khoảnh khắc đó, tuyệt đối sẽ chẳng vui vẻ là bao.
Nếu là ở nơi bình thường thì thôi, nhưng bây giờ trúc lâu này bí ẩn chồng chất, thậm chí chẳng giống nơi lương thiện, suy cho cùng rất ít có ai đang yên đang lành lại an bài chỗ ở của mình ở cái chốn sương độc lượn lờ này.
Phát hiện dấu vết của chính mình ở trong này, thực khiến người ta chẳng thoải mái gì.
May mà quyển sách này cũng không phải vật cổ quái, chỉ là một quyển du ký viết tay không biết tác giả thôi. Mà nguyên văn chỗ đoạn ghi chú này đánh dấu cũng vô cùng đơn giản, vài câu ít ỏi viết rằng người du hành tránh mưa đêm nên đi nhầm vào thi điếm ở Lãng Châu, đúng lúc đụng phải người đuổi thi.
(Người đuổi thi là những người mặc đạo bào pháp sư, sử dụng một loại vu thuật đặc biệt để dẫn dắt thi thể hành tẩu. Kỳ thực, gọi là người đuổi thi, chẳng bằng gọi là người dẫn thi, vì họ không đi ở phía sau thi thể, mà đi ở đằng trước dẫn đường, vừa đi vừa đánh cồng, trên trán các thi thể có dán hoàng phù, rủ xuống trên mặt. Ai xem phim “Cương thi tiên sinh” chắc biết cái này ^^)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-tham-khe/471274/quyen-4-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.