*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Núi Bá Ki này địa hình giống như kỳ danh, tọa lạc sau một khu rừng thẳm, gần rìa một thôn nhỏ ở ngoại thành huyện Thanh Bình, dưới chân núi ở mặt quay hướng mặt trời là ruộng nước rộng lớn, thoạt nhìn tươi mát trong lành, nửa ẩn nửa hiện trong màn hơi nước mỏng manh.
Nhưng gọi là Bá Ki, chính là bởi mặt quay lưng với mặt trời có một mảng đất trũng lớn, đất trũng quanh năm tràn ngập sương mù, cực kỳ dày đậm, đứng ở đỉnh núi trông xuống dưới, chẳng hề thấy được chút dáng vẻ của đất trũng. Thỉnh thoảng có người trượt chân lăn xuống, hoặc là hiếu kỳ nên tự mình đi vào, đều chưa từng đi ra.
Thế cho nên phụ cận có rất nhiều đồn đãi về núi Bá Ki, có người nói khu đất trũng kia chết quá nhiều người, chính là bãi tha ma chất chồng xương trắng; còn có người nói trong đó có một gia đình, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng người mơ hồ, còn có động tĩnh ghê người tựa như tiếng trẻ con khóc, cũng không biết là người hay là quỷ.
Mỗi người nói một kiểu, lại chẳng có chuyện nào được chứng thực.
Mười năm trước còn có kẻ nghĩ quẩn tìm chết, bây giờ không tìm được kẻ không tiếc mạng như vậy nữa. Vậy nên ngay cả truyền thuyết cũng thưa thớt dần, bình thường ít có người nhắc đến, thế hệ người nhỏ tuổi ngoại trừ biết có núi Bá Ki, mà chỗ đó không thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-tham-khe/471272/quyen-4-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.