*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Huyền Mẫn động ngón tay, tăng y tức thì khô ráo, hong khô cả Giang Thế Ninh luôn, tiếp đó liền sải bước đuổi kịp Nhập Thất, hướng tới bờ sông phía trước nơi thuyền chở khách tụ tập.
Tiết Nhàn quấn trên cổ tay hắn, cái đuôi nhỏ dài buông thõng xuống, khiến cổ tay áo hơi gồ lên, lắc la lắc lư. Y cố vén tay áo ra, rốt cuộc cũng lộ ra cái đầu rồng to bằng nửa đầu ngón tay, nghiêng đầu nhìn Nhập Thất.
Nhóc con này lúc trước tuy còi cọc, nhưng trông còn có sức sống hơn Thập Cửu, có lẽ vì thường xuyên ra ngoài chạy nhảy nên tính nết cũng hơi ương bướng, luôn có vẻ khỏe mạnh cứng cáp, là một tên nhóc cứng đầu cứng cổ.
Nhưng giờ đây, mỗi bước đi của cậu ta dường như đều hết sức gian nan. Bước chân vừa nhẹ vừa khẽ, tựa như chỉ vừa chạm đất liền nhịn không được mà nhấc lên, dùng thêm một chút lực cũng khó chịu. Trông có hơi lao lực………… như thể đang chịu đựng nỗi thống khổ to lớn vậy.
Chỉ mới đi hơn mười bước, sắc mặt cậu đã trắng bệch như tờ giấy, cái trán ướt đẫm nước sông vừa được hong khô, giờ lại chảy thêm một tầng mồ hôi lạnh.
“Ngươi vừa bảo thân thể ngươi không ổn? Là làm sao vậy?” Tiết Nhàn thấy sắc mặt cậu ta cực kém, biết thế này tuyệt không chỉ là đau đớn trong tâm trí, liền nhịn không được hỏi một câu.
Môi Nhập Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-tham-khe/471243/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.