*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiết Nhàn bị tiếng thở kia làm nổi hết da gà da vịt.
Đương nhiên, giấy da không thể nổi da gà, cũng không phải là y bị dọa. Chỉ là vừa nghĩ đến có kẻ có thể đem chính mẹ ruột của mình trấn dưới phòng, chỉ vì để tiền đồ của mình thuận lợi, y liền cảm thấy có vài kẻ thực sự ghê tởm khủng khiếp.
Nuôi cái loại con này, còn không bằng đi nuôi cái cối xay!
Huyền Mẫn nâng tay đem chiếc cối xay đá to bằng bàn tay từ trong địa động ra, đặt trên mặt đất, bóc lá hoàng phù trên xích sắt ra, lại châm một ít lửa, đốt sạch sẽ.
Khi đốt lá phù kia, Tiết Nhàn treo bên hông Huyền Mẫn cũng có thể cảm thấy chấn động “Keng keng”, tựa như có người đang cầm một cái búa sắt nhỏ, đánh không nặng không nhẹ vào xương cốt. Tóm lại, chẳng phải thoải mái gì.
Cối xay này trấn dưới đất ít nhất cũng ba năm rồi, trong khoảng thời gian đó đã hấp thụ rất nhiều âm oán khí từ Nam chí Bắc. Bây giờ hoàng phù bị đốt, âm oán khí bị khóa trong đó cũng lần lượt thoát ra, có chút phản ứng không tốt là điều bình thường. Y chỉ là một tấm giấy da dở sống dở chết treo bên miệng túi mà còn thấy chẳng thoải mái, lừa trọc trực tiếp đốt hoàng phù tất nhiên lại càng không thoải mái.
Tiết Nhàn xoay mặt nhìn Huyền Mẫn, thấy hắn vẫn giữ bộ dáng bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-tham-khe/269703/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.