*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đó là cảnh tượng vào tháng đầu hạ, trước khi y bị người ta rút gân ở bờ biển huyện Hoa Mông —— Vô số tơ vàng mảnh nhỏ từ nơi nào đó trên không trung phủ xuống, từng sợi tơ hoặc là xuyên qua thân thể y, ghim chặt y trên mặt đất, hoặc là quấn lên da lên vảy, trói chặt lấy y, tựa như một lồng giam khổng lồ.
Tơ vàng mảnh như tóc, dù xỏ xuyên qua cơ thể, song không chảy máu, bởi vì miệng vết thương quá nhỏ. Nhưng không chảy máu không có nghĩa là không đau, nhưng sợi dây tơ đó không biết từ đâu mà đến, từng sợi từng sợi thiêu đốt người, trong thân thể thiêu gân cốt, ngoài thân thể thiêu da vảy, chỉ vừa động nhẹ, toàn thân trên dưới không chỗ nào may mắn thoát khỏi, tư vị đó so với bị vạn con kiến ăn tim còn thống khổ hơn gấp trăm ngàn vạn lần.
Nhưng tính tình Tiết Nhàn là thế nào? Khi y muốn động, cho dù vạn tiễn xuyên tim ghim y xuống đất, y cũng có thể chẳng màng đau đớn mà rút từng mũi, từng mũi, từng mũi một ra, rồi vặn đầu của đối phương xuống.
Chung quy nỗi đau da thịt, luôn luôn không phải thứ có thể ngăn cản y.
Ngày đó y sở dĩ không cường hành tránh thoát, là bởi khi ấy trùng hợp chính là kiếp kỳ trăm năm một lần.
Kiếp có lớn có nhỏ, song đa phần vẫn là Thiên Lôi kiếp.
Đối với Tiết Nhàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tien-kham-the/1035764/quyen-3-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.