Truyện là, vào một ngày nọ vô cùng đẹp trời. Trong một căn biệt thự lộng lẫy xa hoa, có một đứa bé trai vô cùng đáng yêu. Cậu mới bảy tuổi, đang ngồi học trong phòng.
Tuy mới bảy tuổi nhưng quả thực kiến thức học đã vượt xa rất nhiều những trang bạn cùng lứa. Chán nản quẳng bút sang một bên, cậu hậm hực,
" Bài gì mà rõ là dễ, làm cái này thì mình ngu đi mất thôi "
Kính cong ~
Tiếng chuông vang lan cả biệt thự, cậu bé mở laptop ra, miệng cười cười, chạy ra ban công,
" Giải Giải, mở cửa cho Yết, bạn anh đến rồi, bảo nó lên đây nhá "
Dưới xích đu ngoài vườn, một cô bé chừng năm tuổi có mái tóc tím ngắn ngắn gật đầu cười ngoan ngoãn,
" Vâng ạ "
Cự Giải chạy ra ngoài cổng, ấn ấn mật khẩu các loại khóa rồi ngó ra ngoài. Cô bé nhìn thấy Thiên Yết đang chăm chăm nhìn mình. Hơi bối rối, Giải nở nụ cười thân thiện,
" Chào anh ạ "
" Ừm, Bảo Bảo có nhà không? "
Thiên Yết từ nhỏ có vẻ không mấy thân thiện lắm, có phần thờ ơ ít nói nhưng không đến mức lạnh lùng.
Cự Giải nghiêng đầu gật gật nhìn hắn,
" Dạ có ạ, anh vào nhà đi, em khóa cổng cho, Bảo Bảo anh ý ở trên tầng ạ "
Cậu đi thẳng vào trong tìm Bảo Bình.
Cự Giải nhanh chóng khóa cửa, sau đó nhìn quay sang nhìn ông quản gia,
" Anh ý lần đầu đến nhà mình ạ? "
Ông quản gia gật đầu cười,
" Tiểu thư, bình thường toàn là các thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoi-gian-tinh-yeu/140726/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.