Cự Giải rơi xuống thì ngã sõng soài ra đất, chẳng bù cho thân thủ phi phàm của Thiên Yết, hắn tiếp đất dễ dàng, vẫn giữ phong thái ung dung đến mức bá đạo kia.
Cô lóc cóc đứng dậy, phủi bụi trên quần áo rồi quay sang trừng mắt với hắn, " Đồ ki bo, nam tử hán đại trượng phu mà như thế à? "
Hắn liếc mắt lấy một cái, " Tôi? Ki bo ở chỗ nào? "
" Anh phản xạ tốt, mà không chịu đỡ người khác giúp tôi sao? "
Lần này hắn quay hẳn lưng lại, đối diện với cô, giọng nói trầm thấp mê hoặc, " Đấy là cách cô nhờ vả người khác sao? "
" Tôi.... "
Cự Giải còn chưa kịp nói hết câu, Thiên Yết đã quay người đi, bỏ lại cô hấp tấp đi đằng sau.
Cho tới bây giờ cả hai mới để ý, nơi mà hai người rơi xuống là Thủ đô Paris của Pháp. Cự Giải thầm cảm thấy may mắn vì đây vẫn còn ở thế kỷ 21. Vừa rồi dịch chuyển không gian nhưng thời gian có lẽ đã bị đảo lộn nho nhỏ.
Ở đây đang là mùa lạnh...
Paris mùa đông thật đẹp. Tuyết bắt đầu rơi...
Dù là mùa nào, Paris cũng luôn lãng mạn một cách say lòng người...
Cả hai đáp vừa vặn xuống chân tháp Eiffel, khung cảnh lãng mạn làm cho Cự Giải tạm thời quên đi cái giá lạnh cuối thu chớm đông... Cô đứng yên lặng nhìn tháp Eiffel sừng sững trước mắt... Tháp Eiffel thật đẹp, lúc nào cũng vậy, dù là bất cứ tháp nào trên thế giới cũng chính là không đẹp, không lãng mạn bằng Eiffel đi...
Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoi-gian-tinh-yeu/140713/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.