Chốn trần gian lắm sự phiền
Chuyện rằng sông núi đôi miền giao tranh
Thù sâu ai tạc mà thành
Khiến nay tan tác máu tanh vấy đầy?
Mùa xuân năm 209, Tản Viên Sơn Thánh tử trận ở hạ lưu sông Đà, dưới tay Thủy Thánh Phương Nam.
Tin tức từ trong Tản Cung truyền ra, Tản Viên Sơn Hậu sau đó vì đaulòng quá độ, đã hóa điên. Ngay cả lễ tang của sơn thánh, sơn hậu cũngchẳng có mặt. Người người đồn rằng, sơn hậu của họ không đủ dũng khí đối diện với cái chết của chồng mình.
Lời đồn chỉ đúng một nửa.
Sự thật, Tản Viên Sơn Hậu không có mặt trong lễ tang của sơn thánh, là vì không được cho phép.
Nàng bị sơn mẫu Ma Thị Cao Sơn giam cầm.
Bóng tối vây hãm, Lạc Cơ thu mình vào một góc giường đá, đôi mắt mông lung dùi vào khoảng tối vô định, trong đầu không biết đã lặp đi lặp lại sự việc ba ngày trước biết bao nhiêu lần. Trầm lặng chở che sự phủ nhận, nàng chào đón bất cứ điều gì có thể chứng minh – đấy rốt cục chỉ là một cơn ác mộng kinh hoàng.
Không tin. Không muốn tin. Không thể tin!
Sự việc đã đi sai từ lúc nào?
Tế nữ xinh đẹp mang gương mặt như đúc tạc từ chính dung mạo của nàng, ngày hôm đó cũng như mọi khi, tìm đến nàng nhờ chủ trì lễ cầu mùa. Vốnlà một ngày rất đỗi bình thường như mọi ngày trên đỉnh Tản Viên.
Hương khói vấn vít trong điện thờ khiến nàng có chút mơ hồ, chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thoai-van-lang/2361758/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.