“Hì hì hi, ta nắm giữ được khối cơ thể này rồi.” Đồng Lăng cười quỷ dị,không chút thương tiếc ném Tiểu Nhu sang bên cạnh, cả người Tiểu Nhu mất hếtsức lực hôn mê bất tỉnh nên không nhìn thấy nụ cười tàn nhẫn trên mặt ĐồngLăng. “Thuật Đọc Tâm, để ta dùng thử xem như thế nào…”
Phược Linh đứng dậy ánh mắt dừng ở trên người Lâm Hề, nhìn thấy sắc mặt LâmHề có chút tái nhợt hắn càng hưng phấn hơn: “Hì hì, ngươi sợ ta sao? Không phảivừa rồi ngươi rất lợi hại sao…” Hắn duỗi tay ra muốn bóp cổ Lâm Hề, nhưng trướckhi mọi người có bất kỳ động tác gì thì bỗng nhiên Phược Linh nghiêng người nésang một bên, giữa khoảng cách hơn mười bước chân.
Vô Song nắm thanh liêm đao to, sắc mặt trầm ngưng, bởi vì lúc anh còn chưavung liêm đao lên thì đã bị người ta phát hiện hướng đánh. Kỳ thật lấy năng lựccủa Vô Song muốn giết Đồng Lăng đang bị thương thì không khó, nhưng mà…
“Hì hì hì hì! Ta nghe thấy rồi! Ta nghe thấy rồi, Tử Thần, ngươi khôngxuống tay được.” Phược Linh nhếch miệng cười. “Ngươi cũng có lúc để tâm đếnchuyện tình cảm ư.” Thân hình hắn vừa động, cúi người chạy đến bên cạnh TiểuNhu, nhặt thanh chủy thủ trên mặt đất lên lập tức chém về phía Vô Song.
“Đến đây, ra tay với ta đi!” Hắn nhảy lên, lấy chủy thủ đâm thẳng vào tráitim Vô Song mà hoàn toàn không bảo vệ bản thân mình, lúc này nếu liêm đao củaVô Song vừa chuyển liền có thể chặt hắn làm đôi, nhưng Vô Song lại chỉ lấy sốngdao cản chủy thủ, chỉ phòng thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-the/46215/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.