Không phụ Lâm Hề nhờ vả, hai mươi phút sau, cánh cửa lớn bị gõ mạnh.
Lỗ tai Lâm Hề dựng thẳng, vội vàng lót vào quần thêm mấy miếng giấy mới,chạy vội ra ngoài, thấy trong tay Vô Song xách một túi lớn băng vệ sinh, cô vuisướng nhảy nhót, vội lấy hai bao ra, ngẩng đầu đang muốn nói lời cảm ơn với VôSong, lại ngẩn ra.
Chỉ thấy trong tay Vô Song cầm một miếng băng vệ sinh màu trắng, bịt mũi,sắc mặt có chút khó coi, anh hỏi: “Có phải cô hạ độc tôi không? Nói cho cônghe, dám làm chuyện ngu xuẩn thì cô và tôi chôn cùng nhau.”
Lúc này Lâm Hề cũng chỉ để ý đến vấn đề khác: “Anh… anh bịt mũi như vậy đithẳng về nhà?”
“Có vấn đề sao? Chậc! Cái món đồ này tuyệt đối không thể cầm máu, nhưng màthấm máu rất nhanh.”
Lâm Hề hít một ngụm khí lạnh, cúi khom lưng thật sâu với Vô Song: “Cám ơnanh! Tôi rất thành tâm đó!” Sau đó bay nhanh vào WC, khóa cửa lại. Vô Song liếcnhìn bóng lưng hoảng sợ chạy đi của Lâm Hề, sau đó vào nhà nằm trên sô pha, anhcó chút choáng váng, chính là có chút choáng váng.
Lâm Hề từ WC đi ra, thấy bộ dáng không có tinh thần của Vô Song, cô yênlặng xoay người vào phòng bếp, lấy câu kỷ, táo đỏ, long nhãn khô, nấu một nồicanh trước, sau đó mới bắt đầu nấu cơm. Xem ra, đây là lần đầu tiên Vô Songphun máu mũi nhiều như vậy, quả thật là bị ảnh hưởng của cô do tới thế giới nàyhay sao… Lúc này mới bắt đầu ngày đầu tiên, ít nhất còn hai ba ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-the/46207/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.