- Hay là… mình quen nhau đi? -
.
“Team nhảy dợt lại động tác một lần nữa nào! Chưa đều!” Một vị biên đạo lên tiếng.
Trong khi Dạ Vũ đang còn hơi thơ thẫn nghĩ ngợi, đằng sau lưng cô lại có người tiến đến hỏi thăm:
“Chị đẹp đang suy nghĩ gì vậy?”
Trọng Thức để ý cô từ nãy giờ, cả người cứ như trên mây, một chút cũng không tập trung. Anh ta đang chụp ảnh và quay clip hậu trường cho cả câu lạc bộ để đăng lên trang mạng xã hội của nhóm.
“Có gì đâu. Suy nghĩ về bài thi sáng nay á mà!”
Trọng Thức thấy Dạ Vũ nói lánh như thế nên cũng không gặng hỏi thêm, anh ta chuyển chủ đề:
“Chị đợt này tính đưa vé rủ ai đi coi đêm chung kết thế?”
Nếu người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ câu nói của anh ta thật khoa trương: chưa thi đã nhắm chắc đến chung kết. Nhưng có một sự thật là năm nào Astar cũng vào được chung kết giải âm nhạc này, các câu lạc bộ trường cấp ba khác hoàn toàn không phải đối thủ của họ.
“Chưa biết nữa. Sao thế?”
“À nếu chị không xài hết ba vé thì cho em xin ít vé đi. Em đang đi gom làm event tặng free trên fanpage.”
Mỗi thành viên tham gia cuộc thi đều được free thêm ba vé mời cho người thân hoặc gia đình, còn lại thì phải trả một khoản tiền để vào cổng. Nhưng quan trọng hơn hết là lúc đấy chưa chắc đã có vé dư để bán.
“Được. Sau chị đưa cho.” Dạ Vũ hào sảng trả lời.
Trọng Thức mỉm cười cám ơn rồi vỗ nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thanh/1073609/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.