- Anh nghĩ Dạ Vũ thích anh -
.
Tối đến Hạ An thoải mái lăn đi lăn lại trên giường, mở hết phim này đến phim khác ngồi coi. Bây giờ đang kỳ nghỉ mà không tận hưởng thì thật là phung phí.
Lúc ba cô về thì cô có hỏi khi nào về quê, ba cô lại bảo chưa chắc lịch nên sẽ tính sau.
Ban Đông mấy nay có vẻ bận rộn gì đó, thậm chí ba bốn bữa nay cô gọi còn không bắt máy, trước đó có lúc nhấc máy thì như đang say xỉn, thật sự làm cô rất lo. Nhưng do bữa giờ chuẩn bị ôn thi nên cô đành gác chuyện này sang một bên.
Ban Đông mấy nay cơ bản không hề lên trường, cho nên việc ra vườn hoa kia kiếm chắc chắn sẽ chẳng có ích gì. Tối qua cô vẫn gọi cho anh không được, thế là hôm nay cô quyết định một phen làm liều, đến nhà anh nghe ngóng thử.
Nhà của Ban Đông thực chất rất dễ khiến người khác nhớ đến. Đó là một dinh thự màu trắng rất hoành tráng nằm trong một khu phức hợp gần trung tâm thành phố B. Hôm được tài xế đưa về, cô phát hiện có lẽ nhà anh là căn nhà có diện tích rộng nhất và được xây cách biệt nhất trong khu.
Tầm trưa ngày hôm sau, Hạ An men theo con đường trong trí nhớ mà đi bộ đến đầu cổng nhà anh. Cô không hề thấy bóng dáng của chiếc xe anh hay chạy, ngoài bãi xe ở sân trước cũng không có bất cứ chiếc xe nào.
Sau một hồi ngồi bệt đợi chờ không có kết quả, Hạ An lủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thanh/1073605/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.