- Quá khứ là quá khứ, còn em là điều duy nhất, không thể lẫn lộn -
.
Sau khi chào Trọng Thức, Hạ An liền rảo bước về nhà.
Đúng lúc vừa về đến cổng, cô lại bắt gặp chiếc xe Mercedes màu đen láng bóng quen thuộc đậu trước cửa nhà. Lần này chỉ có mỗi Ban Đông, không có người nào khác đi cùng.
“Sao anh không gọi cho em trước?”
Ban Đông cả người đang dựa vào một bên xe, nghe thấy thế liền quay đầu lại nhìn, trả lời ngắn gọn:
“Anh ghé chút rồi đi.”
Ban Đông nhìn cô cười lấy lệ như một cách chào. Anh đưa tay ra về phía cô, đôi mắt hơi lưng lưng chút nét buồn, chờ đợi cô nắm lấy.
“Lại đây!”
Sau đó anh giữ chặt tay cô kéo về phía mình, cả người vẫn ở yên vị trí ban nãy, đầu cúi nhẹ xuống hôn lên tay cô.
Nét nghiêng thanh tú của Ban Đông làm Hạ An thấy tim đập mạnh, có điều sao tự dưng lại đến như vậy chứ?
Ban Đông lấy ra từ trong xe một bó hoa hồng được gói và trang trí tinh tế, khiến Hạ An cũng không khỏi ngạc nhiên và vui sướng. Nếu cô nhớ không lầm hôm nay cũng chẳng có dịp lễ gì cả, có lẽ là Ban Đông nổi hứng muốn mua.
Lúc Ban Đông mở cửa xe ra lấy hoa, Hạ An hình như nhìn thấy bên cạnh còn có một bó hoa khác nhưng lại là màu xanh tím. Do trời cũng đã tối rồi nên cô cũng không nhìn rõ là gì.
Quả nhiên anh chỉ ghé một chút rồi đi ngay. Khi đi anh còn dặn cô nghỉ ngơi ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-thanh/1073603/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.