Đèn đường trước cổng trường mờ tối, khuôn mặt Tô Kiều ẩn hiển dưới ánh sáng, lớn chừng lòng bàn tay, ngũ quan hết sức tinh xảo.
Cô lười biếng dựa vào vách tường, đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc lá đang hút dở. Cô hơi nghiêng đầu, nhìn Tần Hiển cười, trong nụ cười chứa biết bao phong tình vạn chủng, nhưng đôi mắt trời sinh lại thản nhiên, trong suốt như pha lê.
Tần Hiển có chút bất ngờ.
Anh nhìn cô chằm chằm, không nói gì.
Ngược lại, mấy bạn học ở bên cạnh lại bị vẻ kinh diễm ấy làm cho hoảng hốt vội hỏi: "Đây là ai vậy, A Hiển?"
Trong trường không phải không có nữ sinh xinh đẹp, nhưng với cô gái trước mặt này lại không giống nhau.
Cô gái này cười lên quyến rũ như yêu nữ, làm người khác sa vào, và trầm luân trong đó, không thể thoát ra.
Tô Kiều thấy Tần Hiển không nói lời nào, cô cười một tiếng, cúi đầu dập điếu thuốc trên tay, sau đó mới ngẩng đầu lên cười nói: "Không có ý gì khác, chỉ là muốn cám ơn cậu."
Tần Hiển nhìn cô một cái, cự tuyệt. "Không cần."
Nói xong, đi thẳng về phía trước.
"..." Tô Kiều bối rối. Cứ như thế bị cự tuyệt cô không biết phải ứng
phó thế nào.
Mấy nam sinh còn lại cũng sửng sốt, hoàn toàn không biết rõ sự tình, nhìn Tần Hiển một cái, lại nhìn Tô Kiều một cái, cuối cùng đuổi theo Tần Hiển: "A hiển____"
Vương Húc chạy lên, vỗ vai Tần Hiển hồ hời, "A Hiển, mỹ nhân vừa rồi là ai vậy?"
Tần Hiển mặt không biểu tình, lãnh đạm nói: "Không quen."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-tam-vi-em/251360/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.